Thư gởi bạn xa xôi (tiếp theo)
“Phép lạ là đi trên mặt đất”
Như đã hứa, mình tiếp tục phần hoạt động “ngoại khoá” của mình để bạn coi cho vui nhe. Cũng xin chia sẻ với vài hình ảnh thôi. Làm biếng quá rồi!
Ngay buổi chiều đầu tiên đến Mũi Né, một vài vị đã đề nghị mình “kể chuyện học Phật”. Sc KN bảo, năm 2008, tại Huế, trong Tuần lễ Văn hoá Phật giáo, Sc có dịp dự, đã được nghe mình trình bày về Thở và Thiền rất ấn tượng.
Chị Nga, một doanh nhân có mặt kể chuyện 40 năm trước đã từng mang con gái 2 tuổi đến mình khám chữa bệnh, mình tiếp ở phòng khách chớ không có phòng mạch, và chỉ dặn cho bé ăn thêm dầu ăn để tăng cường calorie mà không cho thuốc men gì thêm. Vậy mà bé hết suy dinh dưỡng, hết bệnh, nay đã là cô giáo một ngôi trường lớn ở Sài gòn. Hồi đó mình nhớ mỗi khi khám bệnh cho một em bé`thì thường cho các bà mẹ khác bế con đứng sau lưng nghe… lóm. Đây là một phương pháp “giáo dục sức khoẻ” tốt nhất!

“Tiếng lành đồn xa”, sáng hôm sau, đã có buổi “văn nghệ” đặc biệt, khá rôm rả. Sư cô HN tặng mình cuốn “Tình Thầy” và đọc 2 bài thơ trong tập thơ “Đôi Khi” rất hay của Sư cô. Mình “đáp lễ” bằng cách đọc bài thơ “Thư cho bé sơ sinh”, viết từ năm 1965 ở Bệnh viện Từ Dũ, rồi bài “Trong một nhà giữ lão ở Montreal” viết năm 1997 ở Canada, sau cùng là bài Bông hồng cho Mẹ. Lê Bá Thông ôm đàn hát tiếp bài thơ của Đỗ Trung Quân về Mẹ thật cảm động. Rồi một vị sư cũng ôm đàn hát thêm mấy bài nữa. Buổi họp mặt tạm ngừng khi đoàn doanh nhân vừa tụ tập về đến Mũi Né, chuẩn bị cho buổi Khai mạc.

Thấy Pháp Lâm ở Darlak gởi tặng mình bản thư pháp do thầy vừa mới viết xong. Buổi trò chuyện bên lề trên bãi cỏ xanh cùng các bạn trẻ doanh nhân sau khi đi thiền hành về rất vui.
Theo yêu cầu của các bạn trẻ và cả các vị “xuất sĩ” muốn mình đọc bài thơ Mũi Né ngay tại Mũi Né này. Mình nói đây là bài thơ tình, có nên đọc ở đây không?
Càng tốt, sao không!
Vậy là mình đọc. Em có về thăm Mũi Né không? Hình như trời đã sắp vào xuân…
Một cô bé bỗng mở bài hát Mũi Né do nhạc sĩ Hoàng Quốc Bảo phổ nhạc với tiếng hát Thu Vàng… da diết. Không khí trầm lắng hẳn. Năm nay người có về ăn Tết/ Có ngậm ngùi nghe chút ấu thơ?

Đọc bài thơ Mũi Né ở… Mũi Né.
Buổi tối 29.3.2024, trước buổi Toạ Đàm, mấy bạn trẻ còn yêu cầu mình nói vài điều đáng nhớ. Đang ở biển, mình nói về Sóng và Nước. Về “bổn lai vô nhất vật”. “Ta xô biển lại sóng về đâu…?” (TCS). Rồi nói chút về Năng lượng. Về điện. Về thể, tướng và dụng… vì đang ngồi trong quán Bar, đèn sáng trưng!

Trò chuyện với các doanh nhân trẻ (tối 29.3.2024 tại Mũi Né)
Chỉ có vậy. Thôi nhé,
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc
(Saigon 8.4.2024)












































Nói chuyện suốt đêm không chợp mắt nổi. Tuổi già, mình đành uống chút thuốc ngủ… nên ngủ được chừng 5 phút! Sáng rồi. Ga Tuy Hoà đây rồi. Thầy Thiện Đạo đã cho xe đón, đưa về Ks Hùng Vương, trung tâm Tuy Hoà, cách biển không xa. Mới mấy năm, Tuy Hoà khang trang, rộng rải, khác lạ quá! Buổi Lễ Thich Ca thành đạo tại Chùa Phi Lai khá đông Phật tử gần xa. Mình được đề nghị phát biểu. Thầy Thiện Đạo trang trọng giới thiệu – mà thiệt ra nhiều người cũng đã quen biết mình từ lâu qua sách báo, qua các clip học Phật ở Chùa Xá Lợi Saigon. Cho nên mình chỉ xin nói chút xíu về “Tại sao tôi học Phật?” là đủ. Tuy Hoà ngày nay, so với 15 năm trước mình từng ghé đến khác xa nhiều quá. Nhớ một câu ca dao quê mình: Đa tình con mắt Phú Yên/ Đồng Nai đi cưới một thiên mắm mòi/ Hổng tin giở hộp ra coi/ Rau răm ở dưới mắm mòi ở trên… Bây giờ có câu: “Cá mòi Phan Thiết/ Sò huyết Ô Loan”… Phú Yên là vựa lúa miền Trung, có đầm Ô Loan, có vịnh Xuân Đài, có hàu, có tôm hùm, có chè, có bánh canh, có bún chả cá, có bánh hỏi lòng (!)… Có Cafe Tùng nổi tiếng, dựa vào bờ núi Nhạn, có Tháp Nhạn, có Đập Đồng Cam, có Gành Đá Đĩa có Nhà thờ Mằng Lăng, Chùa Đá Trắng, chùa Hội Tôn, chùa Thanh Lương, cầu gỗ Ông Cọp… đặc biệt, có Nghinh Phong hứng gió lộng bốn phương.










