Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Tập hợp các bài viết của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Ghi chép lang thang
  • Nhận bài mới qua email

Vanvn: Bác sĩ – nhà thơ Đỗ Hồng Ngọc bị nhầm lẫn và gán ghép trên không gian mạng

15/07/2025 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

Bác sĩ – nhà thơ Đỗ Hồng Ngọc bị nhầm lẫn và gán ghép trên không gian mạng

Cập nhật ngày: 15 Tháng 7, 2025 lúc 11:34
https://vanvn.vn/ua-ong-chua-tien-si-ha-sao-khong-lam-mot-cai/

Vanvn- Cách đây hơn mười năm trên không gian mạng xuất hiện bài viết “Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không ‘làm’ một cái”?, và mới đây nhiều trang cá nhân facebook dẫn lại. Bài viết ký tên Bs.ngoc làm nhiều người nhầm lẫn là của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, gây phiền phức cho ông. Ngoài ra, tên ông còn bị kẻ xấu gán ghép vào quảng cáo thuốc chữa tiểu đường, xương khớp rồi họ dùng cả manchette Báo Thanh Niên gắn vào đấy.

Bác sĩ – nhà thơ Đỗ Hồng Ngọc

Đỗ Hồng Ngọc là một bác sĩ nổi tiếng, có uy tín lớn. Ông sinh năm 1940 ở Phan Thiết, học tập và làm việc tại Sài Gòn từ trước năm 1975 đến nay. Ông còn là tác giả của nhiều cuốn sách về y học, tâm lý học được đông đảo bạn đọc yêu mến, đồng thời ông còn là nhà thơ với bút danh Đỗ Nghê.

Là một trí thức chuẩn mực, một con người hiền lành, nên văn phong trong bài viết “Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không ‘làm’ một cái”? hoàn toàn không phải là tính cách và diễn ngôn của Bác sĩ – nhà thơ Đỗ Hồng Ngọc. Ngay cả tác giả bài viết là bsngoc cũng đã đính chính trên trang cá nhân http://bsngoc.wordpress.com rằng, bài viết trên không phải của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, mong mọi người đừng hiểu nhầm.

Bài viết trên có toàn văn như sau:

 

““Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không ‘làm’ một cái”?

Tác giả: bsngoc (http://bsngoc.wordpress.com)

(bị nhầm là của Bs Đỗ Hồng Ngọc lan toả trên mạng).

“PGS-TS-BS” – đó là viết tắt của “Phó giáo sư – Tiến sĩ’ – Bác sĩ”. Nó là biểu hiện của căn bệnh mới phát sinh trong ngành y. Đó là bệnh hám danh, đang làm tan nát hệ thống y khoa và đang biến hóa thành một đại dịch nguy hiểm cho người bệnh.

Ngày nay, cái bằng tiến sĩ như là một cái bùa hộ mệnh. Nó cũng là cái vé xe cho những chuyến xe đò thăng quan tiến chức. Nó là cái boarding pass để leo lên vị trí trưởng khoa, làm hiệu trưởng trường Y.

Tuần rồi đi dự một hội thảo chuyên đề và gặp một anh bạn đồng môn trên bàn cà phê.

“Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không ‘làm’ một cái”? Anh bạn tôi hỏi.

Tôi ngạc nhiên về chuyện “làm một cái”. Tiến sĩ là một cái gì như đồ chơi. Tôi lắc đầu.

“Mình đã già. Mình không có khả năng làm nghiên cứu. Cũng chẳng có thầy đỡ đầu”.

Anh bạn tôi cười lớn nói: “Ông mà già gì, đâu cần khả năng làm nghiên cứu, cũng không cần thầy hướng dẫn, chỉ cần bỏ tiền ra mua thôi”.

Tôi cám ơn tấm lòng của bạn cũ và vẫn thấy mình vui với việc giúp người mà không có những râu ria trước tên mình. Bạn cũ tôi bây giờ là một PGS-TS-BS.

TS-BS bây giờ nhan nhản trong các bệnh viện. Thử dạo một vòng các phòng trong bệnh viện ngoài Hà Nội, sẽ thấy trước cửa phòng ai cũng có danh xưng TS-BS in ngay chính giữa cửa phòng. Bảng hiệu đó cho chúng ta biết người đang ngự trị hoặc chiếm lĩnh căn phòng là một bác sĩ và có bằng tiến sĩ.

Bằng tiến sĩ là học vị cao nhất trong thế giới khoa bảng. Tôi không có con số thống kê để nói, nhưng tôi cảm thấy số bác sĩ có danh hiệu TS-BS nhiều hơn bác sĩ trong các bệnh viện Hà Nội. Sài Gòn đang đuổi theo Hà Nội, sắp đến đích nay mai.

Với đà này, một ngày không xa bệnh nhân sẽ không còn gặp bác sĩ nữa, họ chỉ gặp TS-BS.

Danh và thực lúc nào cũng là hai khía cạnh nhức nhối trong y giới.

Bao nhiêu tiến sĩ của nước ta là do thực tài, bao nhiêu là giả, dỏm. Không ai biết được, nhưng xã hội biết.

Xã hội đã từ lâu phong danh tước “tiến sĩ giấy” cho những kẻ bất tài, hám danh, mua quan bán tước. Cụm từ “Tiến sĩ giấy” ngày càng xuất hiện nhiều trên báo chí, trong những câu chuyện thường ngày.

Tức là xã hội biết rằng ngày nay chúng ta có nhiều tiến sĩ dỏm hơn là tiến sĩ thực.

Anh bạn tôi vừa đề cập trên đây không ngần ngại nói rằng để có cái bằng tiến sĩ, anh phải chi ra nhiều tiền. Hỏi bao nhiêu, anh chỉ cười. Nhưng xã hội biết. Những cái giá 5.000 USD,10.000 USD, 20.000 USD đã được đề cập đến. 100 triệu đồng. 200 trăm triệu đồng. 400 triệu đồng. Có khi 500 triệu.

Đó là những con số chóng mặt cho bệnh nhân nghèo. Ai trả tiền?

Xin thưa không phải bác sĩ, mà là bệnh nhân. Họ sẽ ăn tiền các hãng dược. Hãng dược nâng giá thuốc. Bệnh nhân là người cuối cùng trong vòng tròn này. Bệnh nhân lãnh đủ.

Vì thế, mua bán bằng cấp là một trong những yếu tố làm cho giá thuốc cao đến mức “cắt cổ” như ở nước ta. Những kẻ hám danh và bất tài xem chuyện mua bằng tiến sĩ là một đầu tư. Họ có thể chi ra vài trăm triệu hôm nay, nhưng nay mai thì sẽ được chức quyền.

Một khi đã ngồi vào vị trí quyền lực, họ ra sức vơ vét tiền của người dân để trả lại chi phí mua bằng, mua chức vụ. Người dân

cũng chính là đối tượng sau cùng trong đường dây này.

Đừng trách tại sao dân mình nghèo vẫn hoàn nghèo. Cái cơ chế này làm cho họ nghèo. Đã nghèo thì thường chịu phận hè Ngọc.

bsngoc

Thuộc chủ đề:Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

thơ Phan Bá Thụy Dương: Nói Với Thiền Khách

03/02/2020 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

THƯ CỦA BẠN XA XÔI


On Feb 3, 2020, at 09:44, Phan Ba Thuy Duong

Ngọc thân,

Gởi toa bài thơ Nói Với Thiền Khách mình làm tặng bạn và anh Trần Thiện Hiệp.

2 tuần nữa mình sẽ rời Kobe để về Thuỵ sĩ. Vẫn luôn ghi nhớ những ngày ngao du cùng Ngọc ở Saigon.

Ráng giữ gìn sức khoẻ để thường xuyên đi làm những điều tâm nguyện và hữu ích cho đời, cho người…

Cầu cho bạn thân tâm luôn an lạc.

Tình thân,

Phan Bá Thụy Dương

 

 

………………………………………………………..

 

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG

Nói Với Thiền Khách

Gởi ĐỗHồngNgọc, TrầnThiệnHiệp

 

Cánh vạc nào bay trong triền nắng sớm

Tiếng hót xa xăm như tận cõi trời

Sao u trầm chất ngất khách thiền ơi

Xin nhẹ bước trên lối mòn tỉnh lặng

 

Rừng cô tịch có gì đâu tra vấn

Lửa Chân Như có đủ ấm linh hồn

Đất bùn nào còn ghi lại dấu chân

Tâm vô niệm đường xa gần đi mãi

 

Có phải người đang quay về bến đợi

Gom lá vàng gỗ mục dưới trăng trong

Về đi thôi, đêm lạnh giá mênh mông

Áo nâu mỏng sao che mưa đở gió

 

Chim thức giấc cất lời ru thanh nhã

Người phong trần qua mấy độ truân chuyên

Thấy gì chưa tự ngã với uyên nguyên

Hay ngần ngại chia xa lòng thung lũng

 

Từ tiềm thức đã lạc quên long trượng

Đâu đây chừng thấp thoáng ánh vô ưu

Thiền khách này, thiền khách đã về chưa

Xin trả lại cho ta quê, tình cũ.

 

PHAN BÁ THUỴ  DƯƠNG

…………………………………………………………………….

Phan Bá Thụy Dương tên thật là Phan Bá Dương. Sinh năm 1940 tại quận Tuy Phong, Bình Thuận.
Khởi viết từ 1958 với các bút hiệu Thùy Dương, Người Áo Xanh, Vương Hầu… và từ năm 1966 về sau là Phan Bá Thụy Dương.

“Chủ nhân” trang Văn Hữu Vườn Tao Ngộ. Viết rất nhiều báo, làm Nhà xuất bản in sách cho thiên hạ, và thiên hạ in giùm lại cho một tập thơ duy nhất: Lời Gọi Cỏ May (2012).

(ĐHN)

……………………………………………………………………..

 

Lời Gọi Cỏ May của Phan Bá Thụy Dương

Đỗ Hồng Ngọc

Phan Bá Thụy Dương, tên thật Phan Bá Dương, sinh năm 1940 tại Tuy Phong, Bình Thuận, cùng học chung lớp Đệ thất A1 trường Phan Bội Châu Phan Thiết năm 1954 với Trần Vấn Lệ, Phan Đổng Lý, Huỳnh Ngọc Hùng, Huỳnh Tấn Thời, Đỗ Hồng Ngọc…

Bọn tôi “thất lạc” nhau mấy chục năm, người góc biển kẻ chân trời, năm nay bỗng gặp lại nhau- tình cờ cũng là dịp kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường Phan Bội Châu, Phan Thiết – đứa nào đứa nấy ngớ ra, đầu bạc răng long, ú ú ớ ớ rồi mày mày tao tao tíu tít như những cậu học trò nhỏ nghich ngợm ngày xưa bên bờ sông Cà Ty và bãi biển Thương Chánh!

Phan Bá Thụy Dương viết văn làm báo sớm, từ năm 1958 với nhiều bút hiệu, thân quen  nhiều người trong giới văn nghệ sĩ. Anh là một người “khoái hoạt”, vui tính, náo nhiệt, chuyện trên trời dưới đất gì cũng biết nên ai gặp cũng vui. Anh làm sách cho nhiều tác giả mà quên làm cho mình cuốn nào. Mãi nay bạn bè hối thúc quá mới in một cuốn “tuyển tập thơ văn Lời Gọi Cỏ May” cho vui. Lời gọi cỏ may có nhiều bài thơ cảm động, anh em bè bạn viết cho nhau.

Thơ Phan Bá Thụy Dương phải nói là hay, khoái hoạt mà khinh bạt, trầm lắng… Thử đọc một đoạn trong liên khúc vô thường:

 

liên khúc vô thường

 

ném công án, vất kinh thư bất ngộ

theo đường trăng-

trăng khi tỏ khi lu

tìm người hiền nơi thâm cốc âm u

thõng tay vào rừng giả làm ẩn sĩ

giòng sinh mệnh

chừng nhuộm màu chướng khí

bến nhân gian ai quán niệm vô thường

hành trình xa ngựa đà lỏng dây cương

trên vách núi chân dung in mờ tỏ

…….

(LGCM, tr 4)

 

Phan Đổng Lý “vẽ” PBTD:

Nhớ Phan Bá Thụy Dương

 

Nhớ đến bạn già mà lòng ta ngán ngẩm

Nặng nhẹ bao lần như đàn khảy tai trâu

Miệng phập phì phèo, nặc nồng mùi khói tỏa

Mắt mở mơ màng, trầm mặc cuộc bể dâu!

Mải miết rong chơi trăm đường thành ngỏ cụt

(…)

Trời xanh chơi ác

Tuổi thơ ngổ ngáo, già lại ngu ngơ

Trầm thân vào chốn bụi mờ

Bạc đầu lưu lãng làm thơ gọi tình

(…)

 

Trần Vấn Lệ

Gửi Theo Phan Bá Thụy Dương

 

Bạn đã về chưa? Bạn đã về?

Đến nơi chưa vậy mà im khe!

Hỏi ai, chẳng biết ai han hỏi

Đợi bạn, không nghe bạn nói gì…

Tôi độ rày sao hay tức thở

Bạn hồn nhiên nhỉ vẫn ham đi

Tuổi người, chớp mắt, tôi thường chớp

Chắc khó có ngày ngó lại quê…

 

 

Đỗ Hồng Ngọc

Gửi Trần Vấn Lệ

(họa lại mấy vần)

 

Về đi! Sao bạn chẳng đi về?

Khế ngọt sim rừng đợi: nín khe

Bè bạn ấu thời còn mấy đứa

Người thơ cơm áo chớ lo gì!

Ruộng vườn hoang rậm thôi, đừng nhắc

Sông nước gập ghềnh mặc, bỏ đi

Áo ngoại vẫn phơi ngoài giậu trúc

Cơi trầu thơm mãi chút hồn quê…

 

Sg 16.9.2012

………………………………………….

Bạn nhớ hái ăn chùm khế ngọt

Tôi quên để héo trái sim còi…

 (thơ TVL)

 

(Nguồn: https://www.dohongngoc.com/web/huom-huom/gia-oi-chao-ban/loi-goi-co-may/)

 

 

 

 

 

Thuộc chủ đề:Già ơi....chào bạn, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

“NHƯ KHÔNG THÔI ĐI ĐƯỢC!…”

25/01/2020 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

 

NHIỀU TÁC GIẢ

“NHƯ KHÔNG THÔI ĐI ĐƯỢC…!”

NHỮNG BÀI VIẾT VỀ THƠ 

ĐỖ HỒNG NGỌC (ĐỖ NGHÊ)

 

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM * ĐỖ TRUNG QUÂN

TRẦN VẤN LỆ *  Ý NHI *  LAM ĐIỀN

HUỲNH NHƯ PHƯƠNG * THU THỦY (VÕ PHIẾN)

THÂN TRỌNG MINH

NGUYỄN THÁNH NGÃ * PHAT’S BLOG

ĐỖ HỒNG NGỌC

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH

NGUYỄN THỊ TỊNH THY

LÊ UYỂN VĂN * THY NGỌC

LƯƠNG THƯ TRUNG

TÔ THẨM HUY * HUỲNH NGỌC CHIẾN

HỒ ĐÌNH NGHIÊM

PHAN CHÍNH * LÊ NGỌC TRÁC

DU TỬ LÊ * ELENA PUCILLO TRUONG

PHAN TẤN HẢI

LUÂN HOÁN

Phụ bản nhạc: Hoàng Quốc Bảo, Vĩnh Điện, Võ Tá Hân, Khúc Dương

 

“Như Không Thôi Đi Được…!” những bài viết về Thơ Đỗ Hồng Ngọc (Đỗ Nghê) do tôi tuyển chọn, gom góp thành một “Tệp tuyển” đọc vui trong những ngày tháng “Về thu xếp lại” này, như một kỷ niệm rất riêng tư và mong được chia sẻ cùng những bạn bè thân thiết…

Tuyển chọn: Đỗ Hồng Ngọc

Dàn trang: Nguyễn Hiền – Đức

(Saigon, tháng 1. 2020)

 

Tho DHN Ok NKTDD

Ghi chú: Cuối mỗi trang sách có mũi tên trắng để lật trang lên xuống tùy nghi.

Thuộc chủ đề:Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Thư Hai Trầu gởi Đỗ Hồng Ngọc về chuyện “Để Làm Gì?”

20/09/2019 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

Thư Hai Trầu gởi Đỗ Hồng Ngọc

Về chuyện “Để làm gì?”

Lời thưa: Thưa anh Hai Trầu,

Tôi phải thành thật xin lỗi anh Hai:

  1. Không ngờ bài viết “tào lao” của tôi “Thư gởi bạn xa xôi” vừa rồi (Để làm gì?) đã làm anh Hai bị “tụt mood” (nói theo cách tuổi teen bây giờ) nên sanh ra chán nản mọi việc, đến nỗi dù đã sẵn bản thảo cuốn Người Đọc & Người Viết III rồi mà chẳng chịu cho in dù mấy cháu hối “Ba in mau mau để vài ba năm nữa Ba sẽ quên hết!”…
  2. Anh căn dặn bức thư này anh viết cho tôi “đọc chơi” thôi, đừng có post lên mạng, không ngờ tôi “đọc thiệt” và thấy nó rất có ích cho tôi, cho anh, cho chúng ta… và cho nhiều người khác nữa, nên xin phép anh cho tôi đăng đại lên đây, ai phiền trách gì tôi… xin chịu trách nhiệm.

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

(20.9.2019)

……………………………………………………………………………………………………….

Houston ngày 18 tháng 9, năm 2019

Kính gởi Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc,

Nhớ mới cách nay không lâu cùng ngồi uống cà phê với bác sĩ ở Đường Sách Sài Gòn, vậy mà ngày qua ngày, nay sực nhớ lại thì đã tròn một năm rồi đó bác sĩ! “Thời giờ thắm thoát thoi đưa” thiệt mà! Và nay nhìn lại mình, tôi thấy sao mau già quá mạng, bác sĩ ơi!

Và rồi mới mấy bữa trước đọc được “Thư gởi bạn xa xôi” của bác sĩ, bác sĩ có nhắc ông André Maurois trong cuốn “Nghệ thuật già” (L’art de vieillir)  có nói rằng: “Khi nào trong đầu mình nảy ra cái ý “Để làm gì?” thì lúc đó mình đã già thiệt rồi!”; thì đúng y chang là tôi dạo này lại có ý nghĩ mỗi khi muốn làm điều gì, tôi hay tự hỏi “để làm gì?”

Chẳng hạn như vào tháng 5-2019, gặp bác sĩ Thân Trọng Minh tức nhà văn Lữ Kiều, và chị Thanh Hằng, hiền thê của ảnh, tôi nhận ra phong cách anh chị là phong cách của người Sài Gòn của mấy chục năm về trước lúc tôi còn nhỏ từ dưới làng quê lên Sài Gòn đi học, một phong cách mà tôi luôn trân quý và kính trọng! Và rồi tôi có viết một bài về Sài Gòn với cái tựa “Nhớ Sài Gòn…”; nhưng rồi bài viết xong, cứ để đó hoài, không muốn gởi cho ai đọc!

Hoặc như, có lần thấy cảnh xuồng ghe cũ mục cứ nằm lăn lóc bên lề đường hoặc trong khu vườn cây rập rạp hết tháng này qua tháng khác, rồi tôi lại nghĩ đến thân phận mình, đến một lúc nào đó tuổi già chồng chất và thế hệ mình rồi cũng hết xài như những chiếc xuồng nằm phơi nắng phơi sương bốn mùa; nên tôi ngồi xuồng viết một bài về thân phận những chiếc xuồng bị bỏ quên lăn lóc giữa nắng mưa bên lề đường với cái tựa “Lời tự sự của những chiếc xuồng cũ mục”. Vậy mà rồi, viết rồi, tôi cũng chẳng muốn gởi cho ai đọc và đọc những lời tự sự của kiếp đời tàn tạ ấy “để làm gì?”

Hoặc như mấy tháng trước trong năm nay, người ta ùn ùn kéo nhau coi chiếc cầu Vàm Cống đã bắc qua hai bờ con sông Hậu Giang khúc Lấp Vò và Thốt Nốt, tôi định viết một bài về “Nỗi niềm của bến bắc Vàm Cống”. Vậy mà rồi, tôi đã viết về một bến bắc có mặt nơi một khúc sông có gần 95 năm (từ 1925-2019) đưa rước khách qua sông, nay bến bắc ấy chỉ còn là hoài niệm của những người già mỗi lần họ có dịp đứng nơi bờ sông bên này nhìn qua bớ sông bên kia với những chiếc bắc 10, bắc 20 nay đã thui thủi dời đến một bến sông nào khác rồi! Biết đường đâu mà mò!

Hoặc như, lúc đầu năm nay, tôi dự định sẽ viêt thêm vài mùa cũ nữa rồi gộp vô các mùa trước đó đã in thành sách đâu chừng trên ba mươi mấy mùa để tái bản cuốn Mùa Màng Ngày Cũ in lại hồi 2017 mà lần đó Bác sĩ có viết lời giới thiệu, nay sách đã hết rồi; nhưng rồi tự dưng cũng thấy lòng mình bớt hăng hái về việc in lại Mùa Màng Ngày Cũ nữa rồi! Chắc cũng tại ông André Maurois nhắc cái ý nghĩ “Để làm gì?” của người già!

Hoặc như, sắp nhỏ tôi nhắc: “Ba muốn in sách gì thêm thì chuẩn bị rồi tụi con lo in, để vài ba năm nữa Ba sẽ quên!” Tôi mới coi lại còn bản thảo cuốn Người Đọc & Người Viết Quyển III, dày khoảng 600 trang, lúc đầu rồi cũng muốn in; lúc trước có hai cuốn I và II rồi, nay in cuốn III cho vui, nhưng nghĩ đi nghĩ lại rồi tôi lại thôi, không cần in thêm sách nữa và mình nghĩ in sách ra cho nhiều “để làm gì?”

Hoặc như, hôm tháng 7-2019, vợ chồng tôi có dịp theo con cháu về Boston tìm lại cái nôi lúc các cháu mới qua đây bắt đầu lại những ngày đi học từ những năm mà Bác sĩ cũng có mặt nơi thành phố Boston này để tu nghiệp về Y Tế Công Cộng tại  Harvard (Boston, 1993)). Tôi cũng ghé qua phố Tàu ở Boston để tìm lại cái cảm giác “gió co ro lạnh” trong Thơ Ngắn Đỗ Nghê mà anh Tô Thẩm Huy đã nhìn ra có lúc ảnh cũng đến phố Tàu ở Boston để nghe “gió co ro lạnh” như thế nào…

Anh Tô Thẩm Huy viết: “…tôi cũng một mình lang thang ở phố Tàu Boston. Tuyết không rơi, nhưng chao ơi gió lộng, và lạnh thấu trời. Hai tai muốn rụng xuống vì mũ đội không che phủ được hai tai. Chính nhờ thế nên khi viết về bài thơ Tuyết của anh Đỗ Hồng Ngọc tôi đã rất “phê”. “Gió” mà nó còn phải “co” thì Tô Thẩm Huy này làm sao mà không “ro” được.]

 Tuyết

Tuyết bay

Bay nhẹ

Phố tàu

 

Gió co

Ro lạnh

Phố

Đìu hiu

Theo…

 (Đỗ Nghê, Boston 1993).

 

Thưa bác sĩ,

Cứ tiếp tục như vậy, nhiều ý nghĩ muốn ghi lại lắm như mới đây anh Năm Hiền bên California gởi cho đọc bài viết của cô Nguyễn Thị Hậu viết về “Mùa vịt chạy đồng”; sau khi đọc xong, tôi dự định viết một bài về “mùa nuôi vịt chạy đồng” chi tiết hơn, thực tế hơn nhưng rồi lại làm biếng quá mạng, chỉ viết nửa chừng chừng năm, mười trang rồi bỏ đó và tự hỏi viết ra “để làm gì?”

Hoặc nữa, như Bác sĩ biết tính tôi là ưa nói lại cho trúng các chi tiết của bất cứ một bài viết của bất cứ tác giả nào mỗi khi họ viết về đời sống ở nhà quê mà tôi có dịp được đọc, tôi thấy chưa đúng là tôi sữa lại liền, để không khéo người đọc chưa sống ở nhà quê, họ tưởng các tác giả viết như vậy là đúng rồi, rồi từ đó cứ nghĩ lầm rằng nhổ bông súng là phải lặn xuống nước nhổ từng cọng, từng cọng; hoặc cá rô cam tích là cá rô tôm tích; hoặc một giạ là 20 lít như có các tác giả đã giải thích trong bài viết như vậy!

Thực sự thì nhổ bông súng chỉ ngồi trên xuồng đang nằm giữa cánh đồng đầy bông súng nỏ, người ta chỉ vói bàn tay cầm bông súng rồi nhổ mạnh lên thôi, không cần phải lặn hụp gì ráo trọi! Còn cá rô lúc nhỏ ở nhà quê hay gọi là cá rô non; chúng ăn bông cỏ cùng các loại phiêu sinh vật trên mặt nước làm cái bụng no óc nóc giống như trẻ nhỏ mắc bịnh cam tích; từ đó dân quê mới đặt tên cho loại cá rô non này là “cá rô cam tích” chứ hổng có “cá rô tôm tích” gì ráo trọi nhe Bác sĩ! Còn cái vụ “một giạ mà 20 lít”, nếu mình tin như tác giả bài viết này giải thích thì chắc dân quê tụi tôi bán lúa giống là cái chắc! Dốt gì thì dốt, dân quê tụi tôi dưới này từ xưa tới nay cứ theo qui định một giạ là 40 lít nhe Bác sĩ! Nửa giạ hoặc một thùng, hoặc một táo mới 20 lít.

Và còn nhiều cái trật tương tự như vậy nhiều lắm nhe Bác sĩ! Nhưng rồi, tôi lại tự hỏi mình viết ra mấy cái chưa trúng ấy “để làm gì?” Và rồi tôi lại bỏ dỡ những bài viết về những chi tiết không chính xác của nhiều tác giả mà tôi đã có dịp đọc qua như vừa kể…

Thưa Bác sĩ,

Trong thư vừa kể, Bác sĩ có nhắc Hai Trầu:

“Gởi “meo” cho anh Hai Trầu, người bạn hơi già của tôi hỏi sao lâu nay im re, anh nói già sao nhanh quá anh ơi, chả muốn làm gì cả. Thì ra, tuổi già, đúng là “Chả cần gì! Chỉ cần già!” là vậy.”

Thì ra, qua những lời tâm sự vừa rồi với Bác sĩ, nay tôi thấy mình như Bác sĩ gợi ý là “Chả cần gì! Chỉ cần già!”. Và qua một vài ý nghĩ về việc “để làm gì” ấy mà tôi muốn chi xớt cùng Bác sĩ chẳng những đó là một chọn lựa không mang một chút chán nản nào trong đời sống của tôi trong hiện tại, mà ở đó nó còn thể hiện là một nếp sống rất thiết thực, yêu đời với những công việc thân thiết mỗi ngày mà tôi đang bận rộn như làm vườn, trồng cây, nuôi cá, và đưa rước các cháu đi học mỗi ngày… Vui lắm nhe Bác sĩ!

Cá nhân tôi, xin chân thành cảm ơn tấm thạnh tình mà bác sĩ lúc nào cũng nhớ và nhắc Hai Trầu, nhiều lắm!

Thân kính,

Hai Trầu

 

Thuộc chủ đề:Già ơi....chào bạn, Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Thư, từ một người bạn không quen biết

08/04/2019 By Bac Si Do Hong Ngoc 3 Bình luận

 

Thư, từ một người bạn không quen biết

 

Ghi chú: Đi Nepal về, tôi nhận được một email của một người không quen biết, một bạn đồng nghiệp (cùng nghề Y) từ Mỹ, cô PV, pháp danh Tâm Danh ở Oklahoma.

Thư viết rất cảm động. Có vẻ đã lâu, cô không dùng tiếng Việt nên viết tiếng Viết lẫn tiếng Anh, dấu hỏi ngã thì be bét, nhưng có những từ ngữ sử dụng khiến tôi không khỏi giật mình. thí dụ tiếng Việt mình hay nói “Mừng hết lớn!” thì cô viết “Mừng.. hết già!”. Dĩ nhiên là một lối chơi chữ, chứng tỏ cái humurous rất độc đáo. Cô dùng từ “dharma… hiccup” (hiccup là nức cụt) cũng rất ngộ nghĩnh. Tôi xin phép cô cho chia sẻ với bè bạn thân quen nơi đây, cô đã đồng ý và dặn giấu giùm cái địa chỉ email thôi.

Một lần nữa, cảm ơn cô Tâm Danh.

Đỗ Hồng Ngọc.

……………………………………………………………………………

Email độc giả PV (USA)

PV <…@gmail.com>
Mar 12, 2019, 11:45 PM (15 hours ago)

to me

Kính thưa bác sỉ Đổ Hồng Ngọc,

Tôi tên là PV, pháp danh Tâm Danh , năm nay 67t , ở  tiểu bang Oklahoma hôm nay mạo muội  làm gan  ” nín thở”  bạo dạn  viết vài lời kính thăm bs . Do duyên lành cách đây hơn 1 tháng tôi ” khám phá ” các video của bs trên youtube.  Cái clip đầu tiên tôi coi là buổi nói chuyện của bs ở chùa Hoằng Pháp .
Thưa bs , tôi làm y tá ( Registered Nurse ) ở ICU  và PACU ( recovery room) hơn 30 năm  cho nên khi biết speaker là một bs  thì tôi rất tò mò lắng nghe và sau đó thì tôi bị ….hooked vô luôn !!!
Kính thưa  bs, tôi ở Mỹ 44 năm nhưng chỉ có 1lần  về nước VN cách đây trên 10 năm  chừng mười ngày để chủ đích là thăm cố Ni Sư Thích Nữ Trí Hải và tôi có duyên gặp được NS ( trước đó tôi hoàn toàn không biết NS….)
Sau đó NS viên tịch thì cái duyên của tôi với nước VN kể như là ….ngàn trùng xa cách !
Chính tôi không thể tưởng tượng được là ngày hôm nay tôi ngồi đây viết email để thăm, để connect với  một người ở bên VN mà tôi hoàn toàn không biết  ! Lành thay !
có lẻ luật vô thường nó works really well trong trường hợp nầy vậy !
Thua bs, tôi biết được email của bs là do coi cái clip GƯƠNG SÁNG KỲ 7 do chùa Giác ngộ tổ chức….trong đó có đề email của bs.
Hy vọng bs vẩn còn dùng cái email nầy ….
tuy tay tôi viết như thế nầy chứ trong tim rất hồi hộp vì không sure có tới tay bs hay không nên tôi không dám viết nhiều . Thật ra tôi cũng không nên dài dòng tán thán bs làm gì vì những lời đó bs đã nghe quá nhiều trong đời rồi, tôi có nói thêm cũng không hay bằng các chư vị đó đâu …Lòng ngưỡng mộ của tôi đối với bs, đối với universe nầy không thể nào diển tã bằng lời được .  tôi chỉ biết nói một cách rất simple , very simple là sau khi coi, nghe, thấy bs  qua  một số clips ở Youtube nó đã cũng cố đức tin tôi vào con đường bồ tát đạo, hành bồ tát hạnh mà xưa nay tôi chỉ biết qua phương diện mơ hồ ở bình diện của cái brain nhưng không lọt được xuống trái tim  .
Sự hiện diện physically và cuộc sống spiritually  của bs là bài kinh sống về bồ tát đạo. Một bài kinh rất dể hiểu, down to earth …không có gì rắc rối phải nặn óc suy nghỉ hoài cũng …không hiểu!
Khi tôi click vô chử send gởi thơ nầy  thì  tôi chỉ biết chấp tay cầu nguyện nó ” bay ” vào mắt bs  chứ tôi hoàn toàn không còn control được bất cứ một cái gì trong …pháp giới, nếu tôi  đây ” phước dầy nghiệp mỏng” thì tôi sẻ được bs hồi âm còn bằng không tôi cũng rất hoan hỷ là tôi đả gởi ra một grateful energy đi vào vủ trụ là tôi may mắn ” sống dai” để có duyên thấy nước VN quá còn may mắn có những bồ tát chịu khó  reincarnated độ đời  và tôi cũng biết thế nào là cái cảnh..” phàm thánh đồng cư ”  hay  nghe trong kinh ….
nguyện đem công đức viết thơ nầy hồi hướng về cho bs trường thọ , an vui tự tại trong hạnh nguyện dìu dắt tha nhân từ bóng tối ra ánh sáng.

Cuối đông

Kính thư
Tâm Danh

………………………………………………………………………………………………………….

 

Ngọc Đỗ
13.03.2019
2:47 PM (0 minutes ago)

Thân gởi Cô Tâm Danh

Tôi là Đỗ Hồng Ngọc đây. Tôi vừa đi Nepal thăm Lumbini – nơi Đức Phật đản sanh- về trưa hôm qua thì tối đã nhận được email này của cô Tâm Danh. Tôi rất vui và cảm động, có người đồng nghiệp ở nơi xa xôi mà gần gũi.

Tính về tuổi đời, thì tôi có lẽ hơn Cô một con giáp (?). Tôi sinh 1940. Vậy coi như anh em trong nhà thôi.

Tôi làm ở ICU bệnh viện Nhi đồng Saigon hơn 15 năm. Sau về làm Health Education-Promotion, giờ thì già, nghỉ việc.

Hiện có trang web www.dohongngoc.com của tôi, lúc nào cô rảnh rỗi vào coi cho vui.

Tôi cũng chỉ học Phật lõm bõm thôi. Có dịp trao đổi với Cô cũng rất hay vậy.

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

………………………………………………………………………………………..

Fri, Mar 15, 12:10 AM
Bác sỉ Đỗ Hồng Ngọc kính mến,
Nhận được hồi âm của bs làm tôi thấy có một niềm vui dâng lên trong lòng. bs rất là từ bi , tuy mới đi hành hương về , giờ giấc chưa lấy lại thăng bằng vậy mà chịu khó viết ngay lại cho tôi.  Cám ơn bs nhiều lắm. BS đi thăm Lumbini có vui ( và mệt ) không vậy ? Ở cái tuổi 79 mà còn đầy đủ sức khoẻ  leo lên máy và  hội  đủ nhân duyên phúc đức đi về thăm  xứ Phật như vậy quả là bất khả bàn. Thấy  bs như vậy tôi đây phát nguyện cho chính cá nhân tôi và tất cả mọi người đều được  cái phước đằng vân chu du pháp hỷ an nhiên tự tại ở cái tuổi golden age như bs vậy .
Đúng như bs đoán  là bs hơn tôi 1 con giáp, tôi sanh 1952. Khi bs được 12t thì tôi mới tà tà ” đăng ký”  hội nhập cỏi human realm , vậy tôi tự hỏi trong vòng 12 năm đó  hay trước đó đó nửa thì tôi là ai ?  ở đâu ? và làm cái gì ?! Thắc mắc cho vui vậy thôi chứ cái đó không mấy quan trọng  với tôi lắm đâu vì dầu cho có biết được tôi là Ai trong quá khứ thì cũng không make được gì difference cho cái TÔI  hiện tại nầy, chỉ có cái …” tui ” trong present moment nầy, giờ phút nầy, trong cái physical body nầy mới đáng cần đáng chú ý và cần take good care nó mà thôi….
Hôm nay tôi có một chuyện rất interesting muốn share với bs: tôi không có coi youtube xưa nay (nhất là youtube nói tiếng VN) , tôi  RẤT YÊU thích đọc sách ( tiếng Anh). Sách vở là người bạn dể thương nhất.  ngoài ra tôi thich trồng hoa làm vườn, nó rất là relaxing and very zen ! cứ nhìn một bông hoa nở  rồi tàn ra từ một cái hột nhỏ xíu hay mùa xuân thấy hoa trổ ra từ cái củ nằm trong lòng đất nhiều năm làm cho tôi nghỉ đến quá trình sanh trụ dị diệt  hay sanh lảo bịnh tử mà mình thường nghe nói …..Tôi không coi phim bộ lê thê tình cảm như các người VN, tôi không nghe hay coi TV hay đài VN … ( nghe tới đây chắc bs lắc đầu chắc lưởi nói sao con nhỏ nầy nó ….mất gốc dữ vậy cà?) Tóm lại cuộc sống của tôi rất simple. Chổ tôi ở rất ít người VN …đi làm thì tiếp xúc với người Mỹ cho nên tiếng VN của tôi nó lung tung và bỏ dấu hỏi ngã sai be bét….
Tôi không có vô youtube nghe các thầy cô VN giảng vì tôi không hiểu các danh từ đặc sệt phiên âm từ tiếng phạn hay tiếng Tàu rất lạ ….., nghe rất là lùng bùng lổ tai  và cao xa bí mật  quá…., ngoài ra tôi củng không thấy nói là các giáo lý đó được đem ra áp dụng vào đời sống (daily life) như thế nào ? HOW?
Nghe bác sỉ nói :” có người đồng nghiệp ở nơi xa xôi mà gần gủi” làm cho tôi cám ơn sự rộng lượng cùa bs. Tôi chỉ là  hậu sanh , đáng hàng em út ….Về mặt thế gian pháp thì tôi và bs rất khác nhau: tuổi tác, kinh nghiệm, tài năng….( bác sỉ, thi sỉ, hoạ sỉ …) còn tôi đây biểu vẻ cái vòng tròn cũng …không được tròn cho mấy !!! Ngoài ra chưa kể nơi ” trụ xứ & y báo” của bs thì nó hoàn toàn khác biệt….On the scale from 1 to 10 thì bs ở mức 8, còn tôi thì chừng 3 là cùng …nhưng nhờ bs rất compassionate dơ tay cuối xuống nên tôi được encouraged  thoài mái viết thư cho bs mà không…” sợ”  hay bị mấy cái  ” multiple  Sỉ “… kia nó intimidate. Lần đầu nhìn bs nói ở chùa HP, tôi thấy bs là một người có thực chất an lạc hài hoà, rất humble và cũng có tánh rất là humorous. sau khi nghe hết buổi nói chuyện đó tôi có thể nói bs đã digest được những gì bs tìm học trong Phật pháp. Đa số biết rất nhiều về Phất pháp nhưng kẹt ở trong bình diện intelligence chứ không áp dụng hay pracice vào đời sống …( hay không biết áp dụng như thế nào ?!)… và đó là một hiện tượng gọi là…là…undigested dharma  hay là dharma bị….hiccup !  :-))
về phương diện spirituality thì tôi đây xin được xếp hàng lấy thẻ làm ….” đồng NGHIỆP”  ( same karma)  với  bs vì sự suy tư của tôi về đời và ĐẠO rất giống bs. Vì tôi luôn tự hỏi HOW? hay WHY?  ect….ect…..
xưa nay tôi không thấy có ai mấy quan tâm hay suy tư về đạo phật như tôi nên tôi rất là … “độc hành độc bộ ”  lang thang trong cái path nầy , cho đến cái ngày ….” nghiệp mòn phước  tăng”  ? thì đùng 1 cái …..chủng tử “bs Đỗ Hồng Ngọc”   trong Alaya thức hiện hành lên trên bình diện tâm thức của tôi !  WOW! WOW! như vậy là tôi được…” giải oan”. Tôi mừng ….” hết  già ” luôn . 🙂
Khi nghe bs kể lại kinh nghiệm sau khi ca mổ craniotomy để removed hematoma…, bs nằm trong phòng nhà thương nhìn ra cửa sổ thấy cái gì CŨNG KHÁC, CŨNG ĐẸP lạ lùng như chưa từng thấy bao giờ… sau đó tuộc xuống giường đi được thì thấy đó là MIRACLE…., nhìn cái đầu troc trong gương cũng thấy bs ….ĐẸP TRAI  quá xá , VUI quá xá…..và sau đó cái life của bs làm 1 phùa U TURN quay lại và turn on cái GPS đời mình .
Lúc nghe như vậy tôi ” khoái chí” mĩm cười nói bs ĐHN là “loai ngựa thứ nhất” mà trong kinh thường đưa ra làm ví dụ đây! Mới bị ông chủ “suffering” liếc nhẹ qua 1 cái là tự biết mình phải làm gì rồi chứ không phải như hàng ngựa thứ ba phải đợi  karma nó quất cho chảy máu rách da  thì mới bắt đầu nhất chân cất bước !
Tôi vô cùng thán phục và kính quý bs  rất lợi căn & phước báu .

Bác sỉ đã dùng chính những khó khăn trở ngại của đời bs làm cái ( spiritual )  PATH. bs đã taking the unfavorable circumstances như illness, loss và used it as a spiritual path , the path to nirvana, to pure land, to the great awakening… nhờ following that path mà ngày nay bs đã tìm được happiness – not from outside, but from inside !
Tóm lại, tôi là người ít dùng hay search internet… nay tôi quá ngạc nhiên tôi lại “chun vô youtube” một cách ngon lành ! Bs ít nhiều đã change cuộc sống trầm lặng boring của tôi!

Thưa bs, thơ quá dài và tôi nói lung tung len ten quá… nhưng không dùng ngôn từ thì làm sao bs biết được tôi nghỉ gì bên kia bờ Thái bình dương?
cuối thơ tôi chỉ biết chấp tay cám ơn tam bảo, đất trời đã bơm pure oxygen vào tâm tôi, đã truyền new blood vào tim tôi . Tôi chỉ biết mỉm cưởi bắc chước ngài Huệ Năng thốt lên 5 lần câu ĐÂU NGỜ…&  ĐÂU NGỜ….để kết thúc lá thơ nầy.
chúc bs mau lấy lại giờ giấc & sức khoẻ sau chuyến hành hương.

Thân kính
Tâm Danh

PS: cám ơn bs cho biết cái web, tôi có vào xem rất là hay

…………………………………………………………………………………..

 

Thuộc chủ đề:Các bài trả lời phỏng vấn, Nghĩ từ trái tim, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Thư gởi bạn xa xôi (11.2018)

01/12/2018 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

Thư gởi bạn xa xôi (11.2018)

Sách và sách

Bạn nói đúng. Chắc đã đến lúc cũng cần chịu khó ghi chép lai rai chớ không thì quên rất nhanh.

Sáng nay bỗng được cái “meo” của anh Cao Huy Thuần.

Anh Đỗ ơi,

Nhà sách KT sẽ gởi đến tặng anh một quyển sách mới ra lò hôm nay, vừa nhận được từ nhà in, chưa phát hành. Tác giả không phải là tôi, nhưng tôi tự dành quyền tặng ai tôi muốn. Và anh cùng với anh Huỳnh Như Phương là hai người đầu tiên. Quyển sách thuộc loại soft, anh đọc nửa giờ là xong. Nhưng chắc anh sẽ bâng khuâng với chút gió lãng mạn thổi đến từ thời trẻ dại.

Càng già càng nhớ nhung thời trẻ, bác Đỗ ơi.

Gởi sách cũng là cớ để gởi tình cảm quý mến đến anh.

CHT.

Thấy không. Anh Cao Huy Thuần nói vậy đó. Không phải sách của anh, nhưng anh được dành “quyền ưu tiên” được gởi tặng cho ai anh muốn khi sách vừa ra lò, vừa thổi vừa đọc. Thú vị quá chớ.

Chuyện này làm tôi nhớ Nguyễn Nhật Ánh. Không có cuốn sách nào của anh vừa ra lò mà anh không gởi tặng tôi. Lần này cuốn Cảm Ơn Người Lớn của anh, in lần đầu đã 150.000 bản in. Đáng nể thiệt. Trong thời buổi người ta tưởng sách in không mấy ai thèm đọc nữa. Nguyễn Nhật Ánh là một hiện tượng lạ. Bạn trẻ xếp hàng dài dài xin chữ ký tác giả, có khi từ Cần Giờ, Củ Chi xa xôi phải đi từ 4 giờ sáng! Ký tên “rã giò” đến giữa buổi, anh kêu cho xả… hơi một chút! Và anh biến mất. Lát sau mặt mày tươi rói ra ký tiếp tới chiều!…

Tôi thử lật trang cuối coi “Cảm ơn người lớn” cái vụ gì, thì đọc thấy câu này: “Ờ, có lẽ điều đáng kể nhất mà người lớn đóng góp cho cuộc đời chính là họ làm ra trẻ con một cách hồn nhiên”. Không biết rồi đây, khoa học tiến bộ, người ta làm ra trẻ con một cách khác thì chuyện gì sẽ xảy ra đây!

Mấy hôm trước đó, có buổi kỷ niệm Sinh nhật 30 năm báo Mực Tím, tôi lại có dịp gặp anh cùng Nguyễn Thái Dương. Báo Mực Tím dành cho tuổi mới lớn thì tôi đã tham gia từ số đầu tiên, với trang Phòng Mạch Mực Tím… chuyên chữa bệnh tâm sinh lý tuổi mới lớn cho các em. Cũng hơn 10 năm gắn bó. Bây giờ kỷ niệm 30 năm, chẳng còn mấy ai quen biết trừ những người đã… là người lớn: Chị Đỗ Thị Mỹ, cô Thảo Ngọc, Nguyễn Thái Dương, Nguyễn Nhật Ánh, Bùi Chí Vinh, Đoàn Thạch Biền…,

 

Từ trái: Nguyễn Thái Dương, Đỗ Hồng Ngọc, Nguyễn Nhật Ánh (25.11.2018)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Phải nói Saigon có một Đường Sách thật tuyệt. Ở đó, có thể gặp gỡ được nhiều bạn bè quý mến gần xa. Hôm ra dự buổi ra mắt sách của Trương Văn Dân và Elena thì gặp ngay nhà thơ Trần Dzạ Lữ, họa sĩ Lê Ký Thương và nhà văn Nguyễn An Bình. Bình trao luôn mấy cuốn sách về Trần Doãn Nho, cả tập thơ mới ra lò vời bìa của Trịnh Cung:

 

 

 

 

Tuần trước đó nữa thì hẹn gặp mấy cô con gái nhà văn Minh Quân cùng Đèn Biển (Võ Quang) từ Long An lên. Trời ơi, mới đó mà đã hơn 40 năm rồi! Cô Út Lê Minh Vĩnh hồi đó hơn mười tuổi nay đã “gió heo may” nói con đã về hưu rồi cậu ơi, con đọc cậu từ Những tật bệnh thông thường… đến Viết cho các bà mẹ…rồi Gió heo may đã về, nay thì đọc cả Nghĩ từ trái tim! Còn Như Nguyện hồi đó mới 20, đến rước cậu Ngọc đi khám bệnh cho bé Minh, vừa chạy xe vừa hát Hạ Trắng… Minh Vĩnh khoe bài viết của cháu đăng trong cuốn Một chữ Tâm rưng rưng… về Chân dung 12 nhà văn nữ Tp.HCM, với hình chị Minh Quân bên trên do là… niên trưởng!

ĐHN, Minh Vĩnh, Như Nguyện, Đèn Biển… buổi họp mặt ở Đường Sách.

 

Và không thể không nhắc tới cuốn sách đặc biệt này: Kinh Nhật Tụng Sơ Thời của Nguyên Giác Phan Tấn Hải, một cuốn sách về Phật học rất có giá trị.

 

Thôi vắn tắt, hẹn thư sau.

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

 

 

Thuộc chủ đề:Ghi chép lang thang, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Thư gởi bạn xa xôi.

21/08/2018 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

Thư gởi bạn xa xôi,

Tháng tám, bỗng bộn bề…

Không biết do đâu mà Nguyệt Mai sực nhớ… mình có một ngày sinh trong tháng 8 (không biết ngày nào), bèn post mấy bài thơ nho nhỏ “Happy Birthday”… trên tranthinguyetmai blogspot thiệt dễ thương. Bất ngờ có thêm 2 bài thơ ngắn… hậu hiện đại của nhà thơ Vũ Hoàng Thư. Rất ngắn mà rất dài. Đến nỗi mình phải trả lời bằng mấy câu:

cảm ơn vũ hoàng thư

thả vần thơ tuyệt mù

đã nghe tràn bát nhã

đã nghe đầy chơn như… 

Quả thật thơ hậu hiện đại, tân hình thức… của VHT thì mình giở nón bái phục. VHT cũng là một người dịch Haiku rất hay nữa!

Lại cám ơn Thu Vàng, giữa mùa Vu Lan, đã hát Bông Hồng Cho Mẹ ‘rất cảm động’ (KM) dưới mái chùa Thiền Quang bên đó. Nhờ cử “phóng viên đặc biệt” Khánh Minh “bám sát” mà nhất cử nhất động của Thu Vàng bên xứ Huê Kỳ bạn bè xa xôi đều biết.

Như đã nói với bạn, mình không có ‘ngày sinh nhật’ vì bà Má chỉ nhớ tháng, tháng 8, chớ không nhớ ngày. Vì vậy mà ngày nào của tháng 8 cũng là ngày sinh nhật của mình cả đó thôi. Trần Vấn Lệ, dân Phan Thiết, hơn ai hết biết rõ điều đó. Thời của chiến tranh mà! Sau những năm tháng tản cư trong rừng thẳm, đến khi ông Già mất đi, mẹ con mình mới dắt díu nhau về TP, đùm đậu trong chùa với Cô Hai, mình còn mang theo cái lá lách to đùng, da xanh mét như tàu lá vì sốt rét, suy dinh dưỡng nặng (12 tuổi mà nặng 25kg…)! Thế rồi làm lại Thế vì khai sanh. Thế rồi học nhảy lớp… cho kịp bạn bè.

Năm nay, mình về Lagi đầu tháng, ghé Bà Rịa, thăm gia đình bác xã Rung (đều đã mất), thăm các chị Nhuộm, Riêng (nay đã có tên khác!)… con bác Xã. Đã 70 năm rồi chớ ít gì. Hồi đó mình lên 8, BaMe gởi vào rừng Khỉ, ở nhờ nhà bác Xã để tránh khủng bố và… đi học. Khu vực này trong rừng sâu mà có cái nhà thờ nhỏ, một lớp học nhỏ chừng vài chục học trò đủ cỡ và một ông thầy rất… dữ! Học trò không thuộc bài, đánh roi mây. Bắt nằm lên bục, rồi kêu một em học trò khác lên đánh… thay thầy. Có lần mình được thầy kêu lên bắt đánh 3 roi một bạn khác. Mình thấy tội nghiệp, đánh nhẹ hều. Thầy bắt nằm xuống cho bạn kia đánh lại! Không biết có bạn nào lứa mình còn nhớ kiểu trừng phạt này không! Một lần khác, mình bị bắt quỳ xơ mít chỉ vì tinh nghịch gõ thước cộp cộp lên bàn cho học trò im lặng khi thầy đến lớp trễ (học trò ồn quá mà!)! Gần lớp có một cái suối khá sâu, buổi trưa học trò trần truồng ùm ùm nhảy xuống tắm… Vậy đó, 70 năm gặp lại, kể nghe những chuyện xưa, chẳng cũng khoái ru?

Trên đường về Lagi, ghé lại Cam Bình. Ôi chao, đã thành một cái chợ, đông đúc quá lúc nào đó vậy. Chợ nổi tiếng hải sản tươi, rẻ và rất ngon. Nhưng mình chỉ đặc biệt quan tâm đến những chiếc xe bò cải tiến thành xe… du lịch trên bãi biển. Lúc nước lớn, bò bì bõm lội kéo xe thấy thương!

 

Cam Bình, Lagi 8.2018 (photo ĐHN)

Rồi mình đi ngã Hồ Tôm về Lagi. Hồ Tôm có tên vậy vì là một cái hồ mênh mông đầy… tôm cá. Xưa, dân quanh vùng chỉ cần giăng lưới một lúc là cá tôm đầy thúng. Lúc ở Hồ Tôm, mình đã lên 10. Cũng đi bắt còng gió, làm bẫy bắt cua… Đến mùa mưa, lũ về, hồ bị phá vỡ, nước tràn ra biển. Đó là lúc đem rổ ra xúc tôm…

Lagi thời đó đã ‘tiêu thổ kháng chiến’, đốt sạch, không còn gì. Hồ Tôm bấy giờ thỉnh thoảng Tây vẫn còn bố và dân tản cư… lại chạy vào rừng sâu hoặc chui núp dưới động cát lớn. “Ghe Tây” lâu lâu còn nã đại bác vào, máy bay còn vần vũ thỉnh thoảng ném bom. Rừng sâu thì cọp dữ. Con chú LB bị cọp bắt, chỉ còn tìm thấy nửa thân người. Chú V thì bị bom cắt mất một chân… Ôi, đáng lẽ không nên nhắc lại. Nhưng bạn biết rồi đó, già thì hay nhắc chuyện xưa!

Trên đường về Tam Tân, quê hương cậu Nguiễn Ngu Í, đi ngang Bàu Giòi, chỗ Nước Nhỉ, năm 1945 có xây gạch cái giếng Nguồn Chung do cậu Ngu Í cùng các thanh niên thời đó – có ông già mình tham gia- cho bà con đi dọc biển có chỗ nghỉ ngơi, uống nước ngọt (nước nhỉ trong động cát ra). Năm 1960 cậu Ngu Í và mình về đó, còn thấy đống gạch vụn dưới mấy bụi dứa um tùm, nay thì cả đống gạch vụn cũng không còn.

Ghé Dốc Trâu ăn cơm trưa. Không thấy trâu đâu, chỉ thấy thúng chai (nay gọi là thuyền thúng) ngổn ngang trên bãi biển. Mùa đang động.

Dốc Trâu, Bàu Giòi Lagi 8.2018 (photo CP)

Về ngang Phan Thiết, chỉ kịp ghé ăn chè… Mộng Cầm rồi ra thẳng Mũi Né. Biển lạnh. Vắng. Tắm hồ cũng được lắm. Mình vẫn thích MNB vì có khung cảnh yên bình, biển mênh mông và bãi cỏ xanh mượt.

Cà-phê một mình ở MNB. Nhớ lần trước đã về đây với Thân Trọng Minh, Thanh Hằng, Thu Vàng, Kim Quy, Lê Ký Thương… những người bạn thiết.

 

Biển vắng.

 

 

 

 

 

Một quán cơm dọc biển. Từ đó nhìn ra Hòn Rùa. Nhà thơ Khánh Minh xem hình bảo đẹp quá, cành bàng như trùm khắp cả biển trời…
(photo: ĐHN, 8.2018)

Rồi ghé thăm chùa Linh Long, trò chuyện với Sư Bổn Toàn, tặng ít sách báo Phật giáo cho chùa. Ghé qua bệnh viện khu vực thăm tình hình bà con, rồi chạy lòng vòng khu phố cổ. Ăn tối ở VP quen thuộc, từ 20 năm trước đã đưa các bạn Trung tâm truyền thông & Giáo dục sức khỏe đến nghỉ một đêm, đốt lửa trại, và sáng sớm hôm sau leo đồi cát đỏ mênh mông… Mới thôi.

Như đã nói, tháng 8 lu bu thiệt. Về Thành phố tối thứ năm 9.8, phải gởi bài gấp cho Trần Tuấn Mẫn, kịp Văn hóa Phật giáo; sáng thứ sáu 10.8 là buổi “bế giảng” lớp Tu sĩ an cư chùa Xá Lợi; sáng thứ bảy 11.8 là buổi làm việc với Nguyễn Trí Dũng ở Vườn Minh Trân, chương trình Văn hoá Việt Nhật; CN 12.8 lại là buổi Nói chuyện (Talk) với Thanh niên về “Khởi Nghiệp”, chương trình của Nhạc sĩ Dương Thụ… Đúng là lu bu, lu bù cái tháng 8 này!

“Bế giảng” Lớp dành cho các Tu sĩ về An cư kiết hạ tại chùa Xá Lơi 2018. Thầy Đồng Bổn trụ trì, từ 3 năm nay đã có sáng kiến tạo khóa Giao lưu giữa các Tu sĩ và Cư sĩ để cùng trao đổi, chia sẻ, học hỏi… (Chùa Xá Lợi, 10.8.2018)

 

 

Vườn Minh Trân, Nguyễn Trí Dũng. CLB Văn hóa Việt-Nhật , mời nói chuyện về Người Cao Tuổi ngày 11.8.2018

 

 

 

 

 

 

 

Buổi trò chuyện với các bạn trẻ về “Khởi nghiệp”… tại CT Cafe7 ngày 12.8.2018

 

 

 

 

 

 

 

 

Vậy đó. Cũng tại bạn hỏi đã làm gì “tháng sinh nhật” này nên mình mới dài dòng kể chuyện. Chán, thì bỏ qua nhé.

Thân mến

Đỗ Hồng Ngọc.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thuộc chủ đề:Nghĩ từ trái tim, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Quán Văn 56 : giới thiệu NGUYÊN CẨN

26/07/2018 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

 Quán Văn 56 giới thiệu Nguyên Cẩn, một cây viết đa dạng, một nhà văn, nhà thơ, nhà báo… sung sức. Nhiều bài viết rất hay về Nguyên Cẩn trên Quán Văn số này của Nguyễn Thị Tịnh Thy, Hoàng Kim Oanh, Trương Văn Dân v.v… cùng nhiều sáng tác văn thơ của nhiều tác giả khác khá phong phú.

Rảnh, CN 29.7.2018 ghé Lọ Lem gặp anh em nhé.

(ĐHN)

 

Thuộc chủ đề:Thư gởi người bận rộn, Thư đi tin lại

Lại Đính Chính: Một bài viết của ông Đỗ Hồng bị sửa thành của Đỗ Hồng Ngọc!

12/04/2018 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

 

Lại Đính Chính: Một bài viết của ông Đỗ Hồng bị sửa thành của Đỗ Hồng Ngọc!

Ghi chú: Trang Quán Ven Đường của anh Huỳnh Chiếu Đẳng rất nổi tiếng, chuyên ‘’bắt vịt cồ”, rất được bà con tín nhiệm. Sáng nay, 12/4/2018, mở ‘’meo’’ thấy cái thư này của anh:

HuynhChieuDang
7:41 AM (1 hour ago)

to hoanvu88, me

Xin Bs và cô Bé Mytho xem coi đúng không.

Hcd

———- Forwarded message ———
From: Mr. Money Nguyen <timothy_nguyen@outlook.com>
Date: Wed, Apr 11, 2018, 4:06 PM
Subject: Fw: DO HONG NGOC :Những mũi giáo đâm sau lưng hay những kẻ nối giáo cho giặc
To:

…………………………………………………..

Và trả lời của Đỗ Hồng Ngọc gởi anh Huỳnh Chiếu Đẳng:

Ngọc Đỗ <dohongngocbs@gmail.com>
8:35 AM (15 minutes ago)

to HuynhChieuDang

Thưa anh HuynhChieuDang,

Cảm ơn anh nhiều lắm. Đọc qua cái Tựa chắc anh đã biết ngay không phải của tôi rồi phải không?

Bài gốc ở đây anh ạ:

http://danlambaovn.blogspot.com/2018/03/nhung-mui-giao-am-sau-lung.html

Tác giả là ông Đỗ Hồng.

Có lẽ một số bạn quý tôi, thương tôi nên thêm vào chữ NGỌC. thành tác giả là Đỗ Hồng NGỌC và tung lên mạng. Lan truyền như chong chóng.

Hôm trước, có bài Toàn Láo Cả của ông Đỗ Duy Ngọc thì họ sửa chữ DUY thành chữ HỒNG. Đỗ Duy Ngọc thành Đỗ Hồng Ngọc. Cả tôi và ông Đỗ Duy Ngọc đều lên tiếng đính chính thì có một số trang mạng đã chỉnh sửa và xin lỗi ngay khi biết mình nhầm lẫn, nhưng một số trang mạng khác vẫn… giữ nguyên!

Trước nữa, có ông Bs ký tắt là BSngoc (không ghi rõ họ tên), thì họ sửa thành Bs Đỗ Hồng Ngọc.

Tôi thực tình không hiểu tại sao. Có lẽ chỉ vì họ quý mến mình mà làm vậy. Nếu các bạn này chịu khó vào www.dohongngoc.com/web/ đọc thì họ biết ngay cái “AIR” của tôi rồi anh ạ.

Hy vọng ông Đỗ Hồng, tác giả bài ‘’ Những mũi giáo…’’ cũng sẽ lên tiếng để tránh vụ việc ‘’thay tên đổi họ’’ không hay thế này cứ tiếp diễn.

Một lần nữa, nếu có thể lại nhờ anh HCĐ đính chính giùm trên Quán Ven Đường, vì bà con đọc anh rất nhiều và rất tin tưởng anh.

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

 

Thuộc chủ đề:Các bài trả lời phỏng vấn, Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Đính Chính: NÓI LẠI CHO RÕ về bài “TOÀN LÁO CẢ”

26/11/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc 2 Bình luận

DO DUYNGOC <doduyngoc@gmail.com>
5:45 PM (11 minutes ago)

to me

NÓI LẠI CHO RÕ

Cuối tháng 10.2017, một thời gian ngắn sau khi chuyện “Treo dê bán chó” của Khải Silk và nhiều doanh nghiệp nổ ra, tôi có viết bài “TOÀN LÁO CẢ” để nói lên thực trạng của xã hội ta bây giờ. Những người tưởng thành đạt trong sự nghiệp, hàng ngày vẫn rao giảng đạo đức, dạy dỗ lớp trẻ lại toàn là lũ láo chuyên lừa đảo.
Và từ đấy, cả một hệ thống nói láo trở thành một hiện tượng khó thay đổi trong cuộc sống. Bài viết không ngờ phát tán rộng trên mạng và được đồng tình.

Thế rồi, mấy hôm nay, tôi nhận hàng trăm tin nhắn và mail cho biết là bài này một số được đề tên tác giả là BS Đỗ Hồng Ngọc và còn kèm theo hình chân dung của anh. Đó là một sự hiểu lầm, đồng thời cũng có một lời nhắn của chính BS Đỗ Hồng Ngọc đề nghị tôi nên lên tiếng đính chính việc này để tránh những việc đáng tiếc cho cả anh và tôi. Nay tôi khẳng định bài viết đấy của tôi viết, không phải của BS Đỗ Hồng Ngọc, có thể người ta thấy tên chúng tôi gần giống nhau hoặc sức ảnh hưởng đến cộng đồng của BS Đỗ Hồng Ngọc có tầm tác động rộng rãi hơn tên tôi nên ghép tên của BS vào bài viết. Đó là một việc làm không minh bạch.
Tôi xin nói lại cho rõ.

Và cũng xin lỗi Bác Sĩ Đỗ Hồng Ngọc nếu bài viết này có mang đến những phiền toái đến anh, anh hiều cho tất cả đều ngoài ý muốn của tôi.
Có thể một thời gian ngắn nữa, tôi sẽ xoá bài này để tránh những phức tạp có thể xảy đến cho bản thân.
26.11.2017
DODUYNGOC

DODUYNGOC
0913711081
doduyngoc.jimdo.com

…………………………………………………………………………….

Ghi chú: Tôi cũng có quen biết với anh Đỗ Duy Ngọc. Có lần còn chụp hình chung với anh ở Đường Sách cùng với mấy người bạn của anh. Đỗ Duy Ngọc là một nhiếp ảnh gia có tiếng, đặc biệt về chân dung, phong cảnh… Anh tốt nghiệp Đại học Vạn Hạnh Saigon. Trẻ và đẹp trai với bộ râu tài tử, nhưng tự xưng mình sắp già, khó tánh… Nói chung anh là một người rất đáng mến.

Khi biết được việc không hay do nhiều người nhầm lẫn bài TOÀN LÁO CẢ anh viết trên Facebook bị vô tình hay cố ý gán cho tên tôi – tác giả: Bs Đỗ Hồng Ngọc – phát tán rộng rãi trên mạng, anh đã có ngay thư này gởi đến tôi để “NÓI LẠI CHO RÕ” với một tinh thần trách nhiệm cao. Tôi mong anh post cả thư này để “Nói Lại Cho Rõ” trên facebook của anh để bạn bè chúng ta được đọc để tránh sự nhầm lẫn không hay này. Tôi cũng mong các trang web khắp nơi đã ‘lăng xê’ bài viết này xin chỉnh sứa lại tên tác giả cho “Châu về Hợp Phố”.

Anh Đỗ Duy Ngọc ơi, cũng đừng vội xóa bài này trên facebook nhé, bởi nếu không, thì vô tình đã “chuyển giao” bản quyền cho tôi rồi đó!

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

………………………………………………………………………….

Trang Quanvenduong nổi tiếng “bắt vịt cồ” của Gs Huỳnh Chiếu Đẳng còn có cách ”đính chánh” khá độc đáo.

Rất cảm ơn anh HCD.

 

Thuộc chủ đề:Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

Lại ĐÍNH CHÍNH: Bài viết Toàn Láo Cả không phải của Đỗ Hồng Ngọc.

25/11/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc 1 Bình luận

 

Lại ĐÍNH CHÍNH: Bài viết Toàn Láo Cả không phải của Đỗ Hồng Ngọc mà của Đỗ Duy Ngọc.

Mấy hôm trước, một người em ở Canada gởi email về hỏi bài “Toàn láo cả” tác giả ký Bs Đỗ hồng Ngọc có phải của anh không vì đọc thấy giọng văn biết là không phải.

Hôm nay, bác sĩ Vũ Ngọc Tấn ở Úc trong nhóm Y khoa bạn cùng khóa của tôi cũng gởi email hỏi:

From: yksg1969@googlegroups.com <yksg1969@googlegroups.com> on behalf of tan vu <tanvu65@hotmail.com>
Sent: Thursday, 23 November 2017 8:46 PM
To: Cam Nguyen; yksg1969
Subject: Re: BS DO HONG NGOC

Có phải bài này là của Đ H Ngọc không ( dù có hình của Ngọc) ? Xin Ngọc xác nhận lại  cho rõ

Moa thấy ..có vẻ không phải là văn phong của Đ H Ngọc

Tấn

………………………………………………………………………………..

Trả lời 8h35 ngày 25.11.2017

Tấn ơi,

Đa tạ Tấn. Tác giả bài này là Đỗ Duy Ngọc.

Bạn thử nghe Toàn Láo Cả trên youtube nhé, cuối bài có tên tác giả Đỗ Duy Ngọc.

Nếu bạn có Facebook có thể vào đọc trực tiếp bài này của anh Đỗ Duy Ngọc nhé.

Không chỉ văn phong không phải của mình, mà mình đâu có viết giọng Bắc được như vậy!

Không biết bạn nào đã ”tử tế” với mình quá, đưa tên mà còn đưa cả hình ảnh lên nữa!

Ngọc

…………………………………………………………………………………………………….

 

Rồi tôi tìm thấy trên VIETPHO.ORG  bài viết Toàn láo cả này, với tên tác giả là Bs Đỗ hồng Ngọc.

http://vietpho.org/2017/11/24/toan-lao-ca-bs-do-hong-ngoc-thang-10-2017/

Sau đó bài được phổ biến rộng rãi trên mạng, ghi tác giả là Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, kèm theo hình chân dung. Nhiều bạn đọc đọc qua thì biết ngay không phải của tôi, vì văn phong khác và từ ngữ cũng khác vùng miền. Tra trên Google và youtube thì thấy tác giả là Đỗ Duy Ngọc.

Hy vọng anh Đỗ Duy Ngọc sớm đính chính để tránh sự nhầm lẫn.

Trên VIETPHO.ORG tôi cũng vừa có comment, và hy vọng Việt Phố sớm có chỉnh sửa cho chính xác.

Trân trọng,

Đô Hồng Ngọc.

…………………………………………………………………………………………….

Comment trên Việt Phố ngày 25.11.2017

Tôi là Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Xin đính chính: Bài viết này không phải của tôi mà của tác giả Đỗ Duy Ngọc. Xin vui lòng xem trên youtube nhé.

Phần cuối clip có nêu rõ tên tác giả Đỗ Duy Ngọc.
Vậy xin Việt Phố vui lòng chỉnh sửa lại giùm.
Trân trọng cảm ơn,
Bs Đỗ Hồng Ngọc.

Email: dohongngocbs@gmail.com

Web: dohongngoc.com

………………………………………………………………………

10h 25.11.2017

Tôi không có Facebook, may có một người bạn vừa gởi tôi bài viết Toàn Láo Cả trên Facebook của anh Đỗ Duy Ngọc

 

https://www.facebook.com/doduyngoc/posts/10155240446188635

 

 

Thuộc chủ đề:Các bài trả lời phỏng vấn, Góc nhìn - nhận định, Thư đi tin lại

Kỳ 1: Về lớp “Phật học & Đời sống”

19/10/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

Nhắn tin chung các bạn… gần gũi

Chiều thứ bảy 21.10. 2017, từ 15h-16h30  tại Chùa Xá Lợi, 89 Bà Huyện Thanh Quan, Quận 3 Tp.HCM sẽ có buổi trao đổi, giao lưu về ”Phật học & Đời sống”, do Bs Đỗ Hồng Ngọc và Cư sĩ Tô Văn Thiện phụ trách.

Thân mời các bạn rỗi rảnh, ghé vui. 

Trân trọng,

Đỗ Hồng Ngọc.

Ghi chú thêm: Thứ bảy ngày 7.10.2017 vừa qua, để chuẩn bị cho đợt sinh hoạt với chủ đề ” Phật học & Đời sống” này cũng đã có buổi bàn thảo sơ bộ. Hôm đó có em nvquyen tham dự và đã chịu khó ghi hình – chỉ giữ lại phần ”dẫn đề”- thế này và post lên đây để các thân hữu tham khảo.

Rất cảm ơn nvquyen.

Thân mến,

ĐHN

 

 

Tin thêm: Thứ bảy 21.10. 2017 Lớp ”Phật học & Đời sống” đã được tiếp tục khá sôi nổi. Khi nào có clip do em nvquyền ghi hình gởi về sẽ post ngay để các bạn tiện theo dõi.

Ngày mai Thứ bảy 28.10.2017L ớp vẫn tiếp tục như thường lệ. Mời các bạn rảnh rỗi cứ đến cho vui nhé.

Thấy status này trên một trang Facebook. Xin chia sẻ.

Trân trọng ,

Đỗ Hồng Ngọc.

 

 

Thuộc chủ đề:Lõm bõm học Phật, Nghĩ từ trái tim, Phật học & Đời sống, Thư đi tin lại

Hội sách Hải Châu Đà Nẵng 2017

09/04/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc 1 Bình luận

Thư gởi bạn xa xôi,

Hội sách Hải Châu Đà Nẵng 2017

 

Mình được mời đi dự Hội sách Hải Châu Đà Nẵng 2017 chủ đề “Tận hưởng niềm vui đọc sách”, kéo dài cả tuần lễ từ 19-23/4/2017 . Nghe nói có đến 150 gian hàng sách,  có nhiều hoạt động văn hóa phong phú, sôi nổi, cả những buổi giao lưu với các nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, Đỗ Hồng Ngọc, Đoàn Thạch Biền, Lê Minh Quốc, Anh Khang, Nguyễn Phi Vân, Bùi Tự Lực, Hamlet Trương, Trần Vũ Nguyên…  Nghe nói những buổi giao lưu này đều được thực hiện livestream để bạn bè dù ở đâu xa cũng có thể trực tiếp theo dõi được, thậm chí đặt câu hỏi trực tiếp cho các ‘diễn giả’ nữa! Lạ quá, không ngờ truyền thông internet thời buổi này hay vậy!

Riêng buổi gặp gỡ trò chuyện thân mật của mình với bạn bè, thân hữu Đà Nẵng trong dịp này thì chủ để là “Nếp sống An lạc”, vào lúc 19-21h, ngày Thứ bảy 22/4/2017.

Vậy, thu xếp đến chơi nghe!

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

 

Thuộc chủ đề:Chẳng cũng khoái ru?, Thư gởi người bận rộn, Thư đi tin lại

Vọng Ngày Xanh: Tiếng hát Thu Vàng

24/02/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc Để lại bình luận

VỌNG NGÀY XANH: Tiếng hát Thu Vàng

 

Thời gian: 19h, Chủ Nhật 26.02.2017

Địa điểm: Trường Quay VXI Music

465 Nơ Trang Long. Phường 13. Bình Thạnh

Trường trung cấp nghề Fico

 

Chương trình:

Chiều về trên sông. Phạm Duy

Trương Chi. Văn Cao

Ngõ vàng quỳ. Đỗ Thất Kinh

Phố mưa. Nhạc Pháp. Lời Việt: Nguyễn Đình Toàn

Ru ta ngậm ngùi: Trịnh Công Sơn

Bên ni bên nớ. Thơ Cung Trầm Tưởng. Nhạc Phạm Duy

Lệ đá xanh. Thơ Thanh Tâm Tuyền. Nhạc Cung Tiến

Trăng sơn cước. Văn Phụng. Văn Khôi

Vọng ngày xanh. Khánh Băng

Giọt mưa trên lá. Phạm Duy

Ngày về. Hoàng Giác

 

Nhớ thu xếp đến nghe nhé.

Thu Vàng… và Thân Trọng Mẫn còn nhờ Đỗ Hồng Ngọc phát biểu đôi lời khai mạc nữa đó.

Thân mến,

ĐHN

Từ trái : Đỗ Hồng Ngọc, Thu Vàng, Thân Trọng Mẫn (Đường Sách Saigon, 23.02.2017)

Từ trái : Đỗ Hồng Ngọc, Thu Vàng, Thân Trọng Mẫn (Đường Sách Saigon, 23.02.2017)

IMG_0769

Thuộc chủ đề:Chẳng cũng khoái ru?, Ghi chép lang thang, Thư đi tin lại

Những bài thơ (?) viết ở Boston

24/02/2017 By Bac Si Do Hong Ngoc 2 Bình luận

Thư gởi bạn xa xôi

Những bài thơ (?) viết ở Boston

Đánh dấu hỏi (?) vì không biết có phải là thơ không, có nên gọi là thơ không? Mới rồi bạn nói nếu lúc đó ở Boston mà gặp nhau thì đã đưa mình đi thăm khu vườn nhiều cây kỳ lạ của Đại học Harvard rồi, và cũng sẽ đưa đi khám phá thu Boston không chỉ bằng “nghe” (*) mà còn bằng “thấy”…!

Mình scan lại vài trang viết tay hồi đó như vầy, hy vọng bạn có thể đọc được, cho vui nhé. À mà, lúc đó (1993), Đinh Cường cũng đã gởi đến mình mấy bức minh họa này nữa, cho một tập thơ…

Thân mến,

Đỗ Hồng Ngọc.

……………………………………………………………..

(*) Nghe “Tiếng thu” giữa Boston, ĐHN, 1993

 

img013

 

 

img010

img014

 

img015

 

 

img012

 

ĐHN, thu Boston 1993

ĐHN, thu Boston 1993

Thêm: Thật bất ngờ, Trần Thị Nguyệt Mai ( tranthinguyetmai.wordpress.com/2017) đã nhờ Đèn Biển chịu khó gõ word từ bản viết tay trên đây nên xin được post thêm để bạn nào muốn đọc cũng tiện.

Cảm ơn NM, cảm ơn Đèn Biển nhiều lắm.

 

nếu mà anh nhận được thư em

 

anh nghĩ sáng nay được thư em

thì sẽ ra ngồi au bon pain (*)

gạt qua một bên không thèm đọc

ngắm người qua lại mặt vênh vênh

 

phì khói đầu đông xứ Boston

hít thở vào ra vài trăm lần

nhắp ngụm cà phê đen lạt thếch

thư vẫn để bên không thèm đọc

 

co ro chạy vội ra subway

hoặc hứng thì leo lên xe bus

lật qua lật lại cái phong bì

cũng nhứt định là không thèm đọc

 

về nhà bó gối ngồi một mình

sờ sờ nắn nắn thơ mỏng tanh

chắc chỉ đôi lời thăm hỏi vậy

đọc chi cho thấy lòng buồn thêm…

 

Boston 93

Đỗ Hồng Ngọc

 

_______________

(*) một quán cà phê ở Harvard Square

 

image336

 

Học giả (*)

 

Cũng may anh chỉ là học giả

Còn em học thiệt mới là khổ

Quên ăn quên ngủ thi lu bù

Rán cho được cái bằng tiến sĩ

 

Học giả như anh thật là sướng

Đôi lúc cứ tưởng mình bộ trưởng

Một tuần làm cái Seminar

Cãi cối cãi chày Mỹ cũng ớn

 

Sáng sáng cuốc bộ ra subway

Tối tối chuồn về nhà thật sớm

Xào xào nấu nấu chút gì ăn

Cửa đóng then cài ngủ tới sáng

 

Phố phường xa lắc không dám chơi

Nam nữ dòm hoài khó phân biệt

Supermarket hàng quá trời

Muốn go shopping tiền hơi ít

 

Cũng may anh chỉ là học giả

Còn em học thiệt khổ ơi khổ

Ốm nhom ốm nhách học phờ người

Lấy bằng tiến sĩ treo nhà bếp…

 

Boston 93

Đỗ Hồng Ngọc

___________

(*) học giả : scholar

 

 

………………………………………….

MÈO

 

Ông chủ nhà có con mèo

một con mèo cái

đỏng đảnh và diễm lệ

ông giấu kỹ trong nhà

Keep the cat inside, please

ông nói

 

Một hôm

ông hớt hơ hớt hải

“Mèo tôi đâu?” “Mèo tôi đâu?”

thì ra con mèo thông minh diễm lệ

đã bỏ nhà ra đi…

 

Có một con mèo hàng xóm

xù lông kêu meo meo

ôi con mèo ông chủ

đã bỏ nhà ra đi…

 

Con mèo có mèo

ông chủ giận quát tháo

chửi con mèo hàng xóm

đồ mèo dê

đồ mèo chó đẻ

rồi ông cay đắng

chửi cả mèo mình

đồ mèo ngựa…

 

Con mèo quý tộc thông minh đỏng đảnh

ăn toàn đồ diet

vậy mà cũng đi biệt

vì có mèo

thật là đáng tiếc

So sorry !

 

Boston 1993

Đỗ Hồng Ngọc

 

 

 

 

Thuộc chủ đề:Ghi chép lang thang, Thư đi tin lại, Vài đoạn hồi ký

  • Trang 1
  • Trang 2
  • Chuyển đến Trang sau »

Thư đi Tin lại

  • Lịch “Trò chuyện, giao lưu…”
  • Lại đính chính: “SAIGON BÂY GIỜ”
  • ĐÍNH CHÍNH: BSNGOC không phải là BS ĐỖ HỒNG NGỌC
  • Đính chính: BS NGỌC không phải là Bs Đỗ Hồng Ngọc
  • bsngoc đã lên tiếng đính chính
  • Thư cảm ơn và Đính chính về FACEBOOK Bác sĩ NGỌC
  • ĐÍNH CHÍNH: Bài viết "TÀN NHẪN" không phải của Bs Đỗ Hồng Ngọc

PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

Minh Lê (NT): Hỏi chuyện Học Phật với Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Bản dịch tiếng Đức “Một Ngày Kia… Đến Bờ”

CON ĐƯỜNG AN LẠC Bài 6: Học cách Phật dạy con

Minh Lê: Đọc và Cảm “Một ngày kia… đến bờ”

Thăm Sư Giới Đức Triều Tâm Ảnh

Nguyên Cẩn: Đọc “Một ngày kia… đến bờ “của Đỗ Hồng Ngọc

“MỘT NGÀY KIA… ĐẾN BỜ” Tuỳ bút Đỗ Hồng Ngọc

Từ góc nhìn “Phê bình sinh thái” về bài thơ “Rùng mình” của Đỗ Hồng Ngọc

MỘT NGÀY KIA…ĐẾN BỜ V2

MỘT NGÀY KIA…ĐẾN BỜ

Xem thêm >>

Chuyên mục

  • Một chút tôi
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy

Bài viết mới nhất!

  • Vanvn: Bác sĩ – nhà thơ Đỗ Hồng Ngọc bị nhầm lẫn và gán ghép trên không gian mạng
  • 10 Năm: GS Nhạc sĩ TRẦN VĂN KHÊ
  • Minh Lê (NT): Hỏi chuyện Học Phật với Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
  • Thư gởi bạn xa xôi (5.2025)
  • Thư gởi bạn xa xôi

Bài viết theo tháng

Ý kiến bạn đọc!

  • Minh Trí trong Minh Lê (NT): Hỏi chuyện Học Phật với Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
  • Trân Lê Bá Bát trong Bông Hồng Cho Mẹ
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Thư gởi bạn xa xôi
  • TT trong Thư gởi bạn xa xôi
  • Minh Trí trong Thư gởi bạn xa xôi
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Thư gởi bạn xa xôi
  • TTM Gốc Mai trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Ngân Hà trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”

Cùng một tác giả

  • 0
  • 1
  • 1
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Thống kê

Nhà tài trợ

biệt thự vũng tàu
biệt thự vũng tàu cho thuê | biệt thự vũng tàu cho thuê theo ngày giá rẻ | cho thuê biệt thự vũng tàu có hồ bơi
© 2009 - 2016 Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Phát triển & Hỗ trợ kỹ thuật bởi SGC.
Trích dịch nội dung để dùng trong nghiên cứu, học tập hay dùng cho cá nhân đều được tự do nhưng cần phải chú thích rõ nguồn tài liệu và đối với các trích dịch với mục đích khác, cần phải liên lạc với tác giả.
  • Một chút tôi
    ?
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    ?
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    ?
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    ?
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    ?
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy
  • Nhận bài mới qua email