Thư gởi bạn xa xôi (tiếp theo)
Khoá hè học sinh tại Ni Viện Viên Không 2024
Tạo không khí sinh đông và tích cực tham gia của các em không gì tốt hơn… kể chuyện xưa và cho các em đặt câu hỏi “một cách bí mật” trên giấy, không ghi tên tuổi gì cả, dĩ nhiên là vẫn trong chủ đề “Lối sống lành mạnh về Ăn uống, Ngủ nghỉ và Giải trí… của tuổi học sinh.
Và các em đã rất vui:
Dưới đây là vài câu Hỏi-Đáp gởi các bạn đọc vui:
- Chuyên khoa nào cũng khó con ạ. Phải học tới nơi tới chốn.
- Phải say mê con ạ. Thấy việc mình làm là có ích cho mọi người.
- Khác một chút thôi: Họ rất bận rộn. Tinh thần trách nhiệm cao. Căng thẳng. Phải luôn học hỏi vì nếu không, sẽ bị “lỗi thời” nhanh lắm. Bác sĩ phải là một sinh viên y khoa suốt đời. Còn phải có lối sống gương mẫu trong cộng đồng nữa…
- Vui trong công việc của mình. Mỗi sáng bác ngồi thiền 30 phút và thể dục 30 phút theo kiểu riêng của bác. Ăn uống đơn giản, không rượu, không thuốc lá… con ạ.
- Thấy vui lắm. Thấy rất hạnh phúc
Đâu có! Người chết thì không còn biết gì. Nỗi buồn thường là ở người thân, bạn bè. Ông thì hy vọng điều cuối cùng… để lại là nỗi nhớ của các con về buổi học hôm nay dưới mái chùa này…
Giả bệnh để chi? Để trốn học hả? Uổng lắm. Sau này, trong đời ta còn có chút kỷ niệm là buổi học hôm nay, tại chốn này, cùng bạn bè bốn phương đó con.
Nhiều người sống khỏe đến tuổi trên 100 đó con ạ. Sống lâu, sống khoẻ nhưng phải sống an vui, hạnh phúc nữa.
Bác cứu con hổng nổi! Bác cũng vậy thôi. Con biết nhà thơ Đỗ Trung Quân không? Ông có bài thơ viết hồi còn đi học như con bây giờ: “…là bài thơ cứ còn hoài trong cặp/ giữa giờ chơi mang đến lại mang về”…
Chỉ có một cách là con biến bài học thành… chuyện “tào lao” thì sẽ nhớ tốt. Nguyên tắc là làm cho bài học vui, bằng cách kể chuyện, đố nhau, hoặc giả bộ làm thầy cô đặt câu hỏi cho mình, hay giảng bài cho người bạn cùng lớp…
Tuổi con mà cao 172cm là tốt rồi, còn dài thêm được không thì bác cũng chịu thua! Hỏi khó quá!
Phải có điều kiện gì mới cần phải giữ “tế bào gốc” theo lời khuyên của bác sĩ chuyên môn con ạ.
Con phải chỉ chị ấy là ai thì bác mới hỏi giùm con được. Bác sẽ nói với chị rằng có em nhỏ kia muốn biết tên và tuổi của chị nè!
Cám ơn con.
Cuối giờ, một số các em xin chụp chung tấm hình kỷ niệm, một vài em còn tìm đến hỏi riêng…
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc
(22.6.2024)
Ngân Hà viết
Đọc đi đọc lại mấy lần/ Thấy các bạn nhỏ thật nhiều nghĩ suy/ Bác Ngọc thì không cầu kì/ Mỗi câu ngắn gọn mỗi bài học hay. Cả câu hỏi và câu trả lời đều thú vị quá. Cảm ơn anh Ngọc đã ghi lại.
hai trầu viết
Kính chào Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc,
Các em có nhiều câu hỏi rất hay và khó nhưng các câu trả lời của Bác sĩ rất xác đáng và khế hợp với từng trường hợp riêng của mỗi em.
Nay tuổi của tôi cũng đã thuộc hàng “già khú đế” rồi bác sĩ ơi và rồi được nghe các em nhỏ đặt các câu hỏi mình mới nhớ hồi đó lúc bằng tuổi các em bây giờ mình đâu có biết và đâu có dám đặt câu hỏi với ai đâu! Hồi đó thế hệ của tôi, những người sanh váo các năm đầu thập niên 1940-1950, dường như hồi đó, tuổi nhỏ chỉ biết lo học và vâng lời cha mẹ, thầy cô, không có đứa nào dám hỏi han hoặc on-đơ gì ráo trọi!
Đúng là thời của tụi tôi giờ lạc hậu quá mạng rồi bác sĩ ơi! Nghĩ mà mừng cho tuổi trẻ và thương cho tuổi già của mình biết bao!
Trân trọng,
hai trầu
Houston (Lấp Vò) ngày 22-06-2024
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Cảm ơn em.