Có người nói ngủ chiếm một phần ba cuộc đời, uổng phí quá! Đừng ngủ thì lợi hơn! Nhưng lợi đâu không thấy chỉ thấy mất ngủ vài ba đêm thì đầu óc không sảng khỏai để làm việc, năng suất thấp, mất ngủ lâu dài hơn thì dẫn tới bệnh tâm thần và cuối cùng thì thay vì cuôc sống dài ra lại bị rút ngắn đi một cách đáng tiếc!
Không biết tại sao ngày càng có nhiều người mất ngủ trên thế giới phẳng này! Thuốc ngủ là một trong những thứ thuốc bán chạy nhất hiện nay trên thế giới.
Hình như đời sống ngày càng bận rộn, ngày càng náo động, ngày càng bất an, đầy “điên đảo mộng tưởng” thì con người ngày càng mất ngủ. Và đó cũng là lý do tại sao ngày người ta càng cần tới…Thiền. Phải, chỉ có thiền mới có thể “cứu rỗi” một thế giới đầy náo lọan như vậy! Thiền cũng có thể thay cho… ngủ, dù thiền không phải là ngủ, trái lại thiền là tỉnh giác. Thế nhưng, về mặt sinh học, thiền tiêu hao năng lượng rất ít, ít hơn cả giấc ngủ, nhờ đó tiết kiệm đựơc năng lượng, không phải tiêu hao cho cái tâm náo động. Khi tâm được an, “an tịnh tâm hành” thực sự thì năng lượng tiêu hao giảm hơn một nửa. Nhưng không phải ai cũng thành công với thiền nên “một nghệ thuật ngủ” là cần thiết để giảm bớt… thuốc ngủ!
Có một “nghệ thuật… ngủ” như sau: Khi nào buồn ngủ thì đi ngủ ngay. Cư trần lạc đạo thả tùy duyên. Cơ tắc xan hề khốn tắc miên! Đừng ráng. Ráng thì khó mà dỗ lại giấc ngủ! Chưa buồn ngủ thì kệ nó, việc gì phải ngủ! Cơ thể sẽ biết cách tự điều chỉnh, nghĩa là biết cách ngủ bù! Tiếng Việt ta thiệt hay. Không nói mắc ngủ mà nói “buồn ngủ”? Vì buồn mới dễ ngủ. Vui khó ngủ. Vui là kích thích, là hào hứng, là rộn rả. Thở gấp, tim đập nhanh, huyết áp tăng. Buồn, mọi thứ xìu xuống. Giảm kích thích. Thở chậm, tim đập chậm và huyết áp cũng giảm. Cho nên cách dỗ giấc ngủ tốt nhất là làm cho cơ thể rơi vào trạng thái “buồn”. Đó là cách tách “thân xác” ra khỏi “thân hơi”. Buông xả toàn bộ thân xác, như rả nó ra, xì nó xuống, làm cho nó xẹp lép, hết căng. Đặt tay chân trong tư thế tự nhiên không gò ép, miễn dễ chịu. Khi “thân xác” đã xẹp lép, lửng lơ như vậy rồi thì tập trung chú ý tới “thân hơi”, tức là hơi thở của ta. Không cần phải cố gắng điều khiển hơi thở, ráng sức điều hoà hơi thở chi cả. Bởi còn ráng, còn cố gắng thì còn căng, không gọi là buông xả đựơc! Cứ để “thân hơi” tự nhiên, nó sẽ biết lúc nào vào lúc nào ra, lúc nào nhiều lúc nào ít. Nó có cơ chế điều chỉnh tự động tùy nồng độ dưỡng khí (O2) và thán khí (CO2) tác động lên trung khu hô hấp ở hành tủy. Vậy là ta rơi vào…giấc ngủ lúc nào không hay!
Cái khó lúc mới tập là ta thường dễ bị tràn ngập bởi những ý tưởng này nọ, những tính toán, những giận hờn, những âu lo… làm ta sôi lên. Mà đã sôi lên thì có trời mới ngủ đựơc! Lúc đó nếu ta biết cách dùng thân hơi “dụ” thân xác, bằng cách tập trung theo dõi xem thân hơi đang dở trò gì, xì xọp ra sao, nhanh chậm, nhiều ít ra sao một lúc ta sẽ cắt đứt được dòng nghĩ tưởng. Thần kinh của ta trong cùng một lúc không thể nghĩ đến hai việc. Đã nghĩ việc này thì quên việc kia. Khi ta nghĩ đến thân hơi, tập trung quan sát nó, thì ta đã đánh lạc hướng những cái nghĩ tưởng khác. Đã có người khuyên nên dỗ giấc ngủ bằng cách đếm sao trên trời hoặc nghĩ đến một dòng sông tuổi thơ, một bãi biển vắng người…! Thật ra đếm sao cũng còn căng thẳng, mất công nhớ số; nghĩ đến dòng sông tuổi thơ thì nhớ chuyện tắm ở truồng… Cứ chuyện này dắt chuyện kia mãi không ngớt. Chỉ có cách tìm một cái gì đó thật trung tính, không tạo kích thích thì đó là cách quan sát thân hơi. Thân hơi sẵn có, không phải tìm kiếm đâu xa, ngay trước mũi mình, cũng không đòi nghĩ tưởng gì cả. Bởi ta phải thở bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu. Thở ở trong ta mà như ở ngoài ta, chẳng cần ta, chẳng có ta. Thử hít một hơi thiệt dài, thiệt mạnh, thiệt sâu xem sao? Chỉ một lúc là đầu váng mắt hoa, phải tự động thở ra ngay, không muốn không được. Thử thở ra một hơi thiệt dài, thiệt mạnh, thiệt lâu xem sao! Chỉ một lúc là nó tự động thở vào, không muốn không đựơc! Nói cách khác, cái “thân hơi” đó nó tự ý, tự động. Do đó, ta có thể dùng thân hơi như một công cụ để … dụ thân thể quên đi tất cả những chuyện khác. Mà đã quên thì hết căng, hết căng thì xìu, xìu thì…buồn, buồn thì…ngủ vậy!
BS Đỗ Hồng Ngọc
LocBac viết
Tôi đang bị mất ngủ dạo này phải dùng 1/2 viên Ativan mỗi tối. Tôi sẽ thử áp dụng “nghệ thuật ngủ” của BS tối nay xem sao?
Trước tách thân xác ra khỏi thân hơi, sau đó tập trung theo dõi xem thân hơi dở trò gì. Có phải vậy không, thưa BS.
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Đúng vậy. bạn cứ thử áp dụng xem sao nhé. Thực chất chính là phương pháp thở bụng và theo dõi hơi thở, tập trung vào hơi thở để tâm không bị tán lọan. Và nhờ thế, chi một lúc sau, bạn có thể ngủ yên. Dĩ nhiên trước đó không xem phim kích động, bạo lực hay đọc tiểu thuyết… sẽ khó tập trung vào “thân hơi” đó. Thân mến.
keodua47 viết
Keo dua thu nhieu lan nhung sao kho hon la cu tim doc mot cuon sach chan pheo hay kho hieu thi se roi sach ngu luon
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Co rat nhieu cach va cach cua ban cung rat hay!
huy doan viết
Gop y,
Toi van CD nhac nhe nhang , nhu loi ru ngu cua Me khi con vai thang tuoi vay .Nghe suot dem .Khi minh dang mo mang van nghe tieng Nhac thoang thoang .
Nhac cua Kim Anh , nhu Nang Chieu , Duong xua loi cu …, hay loai Nhac co Ngam tho , loai tho pho Nhac , nhu cua Nhac Si Vo Ta Han , pho Nhac nhung bai Kinh cau Phat .
Va toi tu Massage trong khi tam , bang ban chai Plastic to khoang hon ban tay , cha xat khap body , giup toi ngu rat sau , ngon giac.
Suong Mai viết
Bác sĩ! Tôi bị khó ngủ và lang thang trên mạng tìm và đọc được cách thở này. Mấy hôm đầu rất hiệu quả nhưng do càng đọc tôi càng thấy thở thiền hơi mâu thuẫn nên tôi cứ đắn đo nghi ngờ và vậy kết quả không được tốt lắm. Là như này bác sĩ: Tôi đọc là thở là 1 hình thức thiền đơn giản, giúp đi vào giấc ngủ nhanh và ngủ ngon, và đọc được thiền lại quán niệm tỉnh giác và không gây buồn ngủ là sao ạ thưa bác!
Hay thở và thiền khác nhau???? Tôi chỉ dám thở đơn giản chứ k dám đi sâu vào vì sợ tẩu hỏa nhập ma.Cảm ơn bác đã đọc và mong bác giải đáp để tôi thực hành thông suốt ạ.
Chúc bác thân tâm an lạc
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Em nên đọc cuốn “THIỀN và SỨC KHỎE” (ĐHN) để hiểu rõ hơn. Thiền có nhiều cấp độ. Thiền… ăn, thiền… ngủ, thiền… giải stress và thiền tâm linh. Phương pháp “quán niệm hơi thở” cũng có nhiều cấp độ, ứng dụng vào đời sống hằng ngày cũng tốt và hoàn toàn khoa học, không sợ “tẩu hỏa nhập ma”. Đừng nóng vội. Từ từ.
Nam Sâm viết
Thầy ơi, con tính lên đọc bài của thầy rồi đi ngủ, con mới đọc tới câu “Có một nghệ thuật… ngủ” như sau: “Khi nào buồn ngủ thì đi ngủ ngay.” thì con muốn đi ngủ liền luôn rồi, hihi. Lúc trước con cũng đếm sao, đếm cừu đủ kiểu nhưng càng đếm lại càng tỉnh thầy ơi! Tối nay con sẽ thử quan sát thân hơi xem thế nào, con cảm ơn thầy ạ!
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Vậy là tốt. Nay mai con cũng sẽ không còn “đau bao tử” vì dư acid nữa!
Chi Le ke khanh viết
Xin hỏi bác sỹ Đỗ Hồng Ngọc có phòng khám ở Sài Gòn không ạ?
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Cảm ơn bạn. Tôi hiện đã nghỉ khám bệnh 10 năm rồi bạn ơi!
Ngọc Trâm viết
Cảm ơn thầy ạ. Nó có ý nghĩa với con lắm. Con xin phép dc copy lại cho mọi người đọc được ko ạ. Con cảm ơn thầy nhiều!
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Con cứ tự nhiên.