Thư gởi bạn xa xôi
“Úc du”… một chuyến
(kỳ 7, tiếp theo và… hết!)
Nói “Úc du”… một chuyến là vì khó mà có dịp trở lại nơi này vì tuổi đã cao, lần đi lần khó. Nhưng cũng vì “lòng muốn còn nhiều” (Đoàn Chuẩn) nên mình cứ còn ham biết đó biết đây. Do vậy, dù thời gian 3 tuần ngắn ngủi, vẫn “cưỡi ngựa xem hoa” cho thỏa thích. Đừng phiền nhe.
- Phải thăm Đại học Melbourne chớ phải không? Bác sĩ Trần Quốc Đông, người bạn cùng lớp cùng trường, đẹp trai và có nhiều uy tín với cộng đồng tại đây đã dành một buổi đưa mình đi thăm Đại học Melbourne, thăm Vườn hoa, nhà Thuyền trưởng Cook, và… tổ chức một buổi ăn tối thịnh soạn, buổi họp mặt “như thường lệ” khi có các bạn đồng nghiệp từ phương xa đến thăm Melbourne. Trong buổi họp mặt này mình đã gởi tặng Bs Trần Xuân Dũng, người đàn anh mình rất quý mến từ thời còn làm chung báo Tình Thương của Sinh viên y khoa Saigon (1963-1967) cuốn Thầy thuốc & Bệnh nhân của mình mới tái bản. Bs Dũng là Thư ký tòa soạn đầu tiên của báo Tình Thương và sau đó là Bs Ngô Thế Vinh. Anh nhắc lại ngày xưa thường hối thúc Đỗ Nghê gởi Thơ cho Tình Thương vì từ thời đó, Thơ Đỗ Nghê đã có nét riêng đáng mến…
2. Rồi cùng anh Tuấn ghé vào một thư viện:
3. Rồi ghé thăm một Nursing home coi người ta làm ăn ra sao:
4. Cô Mỹ Lý, người phụ trách phiên dịch cho Đức Đạt Lai Lạt Ma mỗi khi Ngài đến chùa Quang Minh đã đưa mình đi thăm khu “Tây balo” ở Melbourne, với những con đường hẽm nhỏ hết sức thú vị… đầy quán cafe, quán ăn và đầy người bốn phương qua lại. Ở đây, những người vô gia cư, lỡ độ đường, túi không xu, có thể ghé vào một quán ăn… xin một phần ăn miễn phí. Thì ra, có những người có lòng, đã mua sẵn các phần ăn ở quán dành cho họ. Đúng là bố-thí “ba-la-mật” đây rồi còn gì.
Rồi ghé đến thăm chiếc cầu xinh đẹp trên sông Yara, quán Sake, gần Khu triển lãm và trình diễn Nghệ Thuật…
Vâng, “nghệ thuật” là một thứ thuốc…
5. Không thể không ghé Bảo Tàng phải không? Rất nhiều điều để học. Vé vào cửa 15d với người cao tuổi (người trẻ 26d). Mình nói mình ở Việt Nam qua, bao nhiêu?… Cô nhân viên gõ gõ… rồi đưa tờ giấy “miễn phí”. Miễn phí luôn cho cả anh Tuấn. Vui ghê! Người Úc nói chung hiền hòa, dễ thương, nhã nhặn và lúc nào cũng có nụ cười…
Và đây, những bộ xương khủng long… ai ngờ là con thằn lằn ngày nay!
6. Dĩ nhiên mình không thể không ghé thăm vài bệnh viện ở Melbourne này, trong đó, bệnh viện gây ấn tượng nhất cho mình là Bệnh viện Ung bướu. Như một “con thuyền không bến” đang vượt trùng khơi! Điều đặc biệt ở đây là ta không thể phân biệt ai là bác sĩ, ai là điều dưỡng và ai là bệnh nhân… Hết sức nhân bản! Có thư viện, có nhà hàng, có quầy thông tin, có nơi cầu nguyện… Và, ung thư đại tràng có vẻ đang ngày càng phát triển ở Úc. Tại sao?
7. Mình vừa đi Great Ocean Road về, bác sĩ Mỹ Dung đã đề nghị tổ chức một buổi tọa đàm nhóm nhỏ với anh Đỗ Hồng Ngọc cho các đồng nghiệp y dược về Phật pháp. Đây là dịp được gặp bạn bè, tại sao không?
Trong buổi tọa đàm này, mình chủ yếu trao đổi kinh nghiệm cá nhân. Nhắc lại các “nguyên tắc” để học Phật: 1) Nắm vững thuật ngữ, 2) Hiểu các ẩn dụ, ẩn nghĩa, và 3) Thực hành Thiền định, ứng dụng vào đời sống với Từ Bi Hỷ Xả…
Đề cập S.A.D và các phương pháp tâm lý trị liệu CBT(Cognitive Behavioral Therapy) thường cho kết quả tạm thời, phải dùng tới Thiền Chánh Niệm MBCT, MBSR…(Mindfulness-Based Cogntive Therapy, Midfulness-Based Stress Reduction…) để có kết quả lâu bền hơn.
8. Biết nhà thơ Huy Tưởng đang ở Melbourne. Phải ghé thăm Huy Tưởng chớ, sao không? Sáng đó, hai em học trò (Bs Linh và phu quân) đưa mình đến thăm nhà thơ, ở khá xa thì phải, chắc hơn nửa giờ cao tốc.
Thật đằm ấm. Thật cảm động. Huy Tưởng nói ĐHN hẹn mai mới tới kia mà! Mọi người đã chuẩn bị mai làm Mì Quảng Faifo cho ông đây mà ông tới sớm quá! Hai em học trò rảnh đưa đi lúc nào… thì phải “tranh thủ” đi ngay thôi. Huy Tưởng trông khỏe và vui. Mở vi tính đọc cho nghe mấy bài tâm đắc. Nói đã viết xong 600 bài lục bát, sẽ chọn 200 bài in một tập…
9. Đã đến lúc khép lại chuyện kể dài dòng về “Úc du”… một chuyến của mình rồi đó. Ba tuần lễ trôi qua thật nhanh. Mùa xuân rồi mà Úc vẫn còn lạnh. Đêm có khi 6-7 độ, ngày 11-12 độ. Ai cũng nói năm nay thời tiết lạ hơn các năm.
Mình nhớ một bức tranh rất dễ thương mình chụp trong Bảo Tàng Melbourne, nghe nói của những thổ dân xứ Úc vẽ như một kết luận của bài viết khá dài này của mình. Mong bạn vui cho vậy.
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc
(Saigon, 1.11.2019)
Trinh Minh Phuong Tam viết
(con xin loi vi viet tieng Viet khong dau do may tinh khong co bo go)
Con xin chao Thay, cung kha lau con moi vao doc lai trang cua Thay, sau thoi gian sap xep dinh cu o Canada. Thay viet nhieu hon, sau hon. Cam on nhung bai viet cua Thay luon mang lai cam giac de chiu khi doc. Loat bai thay viet Uc chau du ky that de thuong. Mong co dip gap lai Thay nhu lan co dip gap Thay thoang qua o Fahasa Vincom (con co chup anh voi Thay nua do 🙂 ).
Trong bai viet thay co nhac toi BS Ngo The Vinh, con xin hoi co phai la tac gia cua quyen “Cuu Long can dong, bien Dong day song” khong, neu dung thi qua that dac biet, nhung tac gia con yeu thich biet den nhau ca.
Con chuc Thay vui, an lac.
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Cảm ơn Trinh Minh Phuong Tam. Đúng, bác sĩ Ngô Thế Vinh đó. Con có thể gõ http://www.dohongngoc.com, search Ngo The Vinh để đọc thêm nhé. DHN
hai trầu viết
Houston ngày 04 tháng 11 năm 2019
Kính chào Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc,
Về “Úc Du… Một Chuyến”, Bác sĩ chấm dứt hôm 01-11-2019, vậy mà tôi cứ chờ đọc tiếp kỳ tới, kỳ tới hoài hà! Nhưng nhớ lại thì hết rồi! Thấy tiếc quá, ước gì còn nữa để được đọc tiếp thì đã biết mấy!
Bác sĩ đi có ba tuần mà đã cho người đọc thấy được phần nào nước Úc với nhiều kỳ tích; rồi còn mang gươm đi dánh xứ người nữa; rồi gặp lại anh em bà con, anh em bạn học đồng môn ở Y Khoa Đại Học đường Sài Gòn ngày trườc xa nhau có tới bốn năm chục năm; rồi gặp lại học trò và gặp cả bạn đọc trên liên mạng toàn cầu nữa! Vui quá!
Quả là một chuyến đi vừa vui vừa bổ ích, vừa thú vị và hạnh phúc. Giống như chuyến đi Népal, hay chuyến đi về Sa Đéc, rồi Long xuyên, xuống Cần Thơ, qua Đồng Tháp Mười, qua Bến Tre, về Mỹ Tho…; hoặc như chuyến đi lên Đà Lạt rồi về Phan Thiết, Phan Rang; hoặc như chuyến đi ra Huế, về ghé Hội An, Đà Nẵng…, đâu đâu, Bác sĩ cũng để lại cho mình, cho người đọc nhiều hình ảnh đẹp, nhiều kỷ niệm đẹp, nhiều bài học hay và bổ ích; theo tôi thì những chuyến đi chơi như vậy là quý lắm nhe Bác sĩ!
Cầu chúc Bác sĩ nhiều sức khỏe và có nhiều chuyến đi chơi rất vui và bổ ích như vừa rồi.
Sao lại không? Phải hông Bác sĩ?
Thân kính,
Hai Trầu