Thư gởi bạn xa xôi (5.2025)
Lại về LaGi
Lại về LaGi nữa à?
Bạn hỏi khó đó. Chớ còn biết đi đâu nữa giờ!
Hồi xưa, đi LaGi quê mình mất chừng… 5 tiếng đồng hồ, bây giờ có cao tốc, chạy vèo có 2 tiếng thôi. Khởi hành ở Saigon khoảng 6g30 sáng thì về LaGi ăn sáng, tắm biển, đi Đập Đá Dựng uống cafe hoặc nước dừa rồi ghé ăn bánh canh chả cá hoặc nem nướng, sau đó lại ra biển nằm võng ngủ một giấc, dậy ăn cháo cá ở Dốc Trâu (Bàu Giòi ngày xưa) rồi về lại Saigon vẫn còn sớm nếu không bị kẹt xe từ Vũng Tàu đổ về nữa.
Có gì mới không? Có đó. Cái cảm giác về quê bây giờ… “không còn ai, đâu còn ai!…” càng lúc càng rõ, nó cứ ngấm từ từ nhưng ngày càng ngấm sâu. Xưa, tệ lắm còn gặp mấy đứa trẻ, hỏi con ai, nói tên cha mẹ, hổng biết, hỏi đến ông bà nội ngoại may ra còn biết. Bây giờ thì như Từ Thức về trần. Ngơ ngác.
Lại chỉ chụp mấy tấm hình gởi bạn coi chơi thôi nhe,
Thân mến,
Do Hong Ngoc.

Lần nào về Lagi cũng chọn ở farmstay này còn ít nhiều quen thuộc.

nơi chốn thân quen

Xoài tím… Lagi

Cái mới, chính là… cây gậy! Cây gậy mây này nhờ TTrà mua từ Chợ Đầm Nha Trang mang về trở thành “vật bất ly thân”, sau cú té rất đau ở quán Bốn Mùa vài tháng truớc.

Thăm gia đình. Chị Ba nay đã 94 tuổi, mù. Chị L 76, điếc…

Bãi Tân Hải, Mõm Đá Chim. Ngãnh Tam Tân ngày xưa.

Một mình…
Để lại một bình luận