Nghĩ cùng Bông Giấy
Lê Quang Khánh (Australia)
Ghi chú: BS Lê Quang Khánh, người bạn cùng khóa Y khoa Saigon với tôi (1962-1969) hiện sống ở Melbourne. Có lẽ đọc bài “Buông” tôi vừa post nên cảm xúc viết mấy dòng về Chòm Bông Giấy đỏ rực mùa hè trước nhà anh. Cùng lúc, tôi nhận “meo” của BS KienMai ở Canada thì tuyết đông đang ngập trắng xóa! Cho nên…
(ĐHN)
Trước nhà có khóm bông giấy đỏ. Hè về bông đỏ nở rực như phượng vĩ nơi quê hương thứ nhất. Chốn nầy, trời thường mát và lạnh, đâu đủ ấm nóng để trồng phượng vĩ, dù có lúc cũng nóng và ve kêu inh ỏi. Bông giấy nở rộ cũng đúng lúc mùa hè và mùa học sinh nghỉ hè vài tháng từ lúc gần Giáng sinh và đầu năm mới. Bông giấy đỏ nở rộ nhắc đến mùa phượng vĩ thời học trò. Màu đỏ rực là màu tươi vui của xác pháo lúc Tết, của ngày đám cưới, của bao giấy đựng tiền lì xì mà cũng là màu đỏ của máu, của đau đớn, khổ sở, chia ly vì chiến tranh, tai nạn và bệnh hoạn…Màu đỏ của than, của lửa cho cái ấm, cái no sau bữa ăn, của mặt trời đem cái sáng, cái ấm, cùng cái nóng bức.
Sao được đặt tên là bông giấy. Có lẽ là bông mỏng như tờ giấy, nhám và hơi cứng, không mùi, có nhụy mà không mật nên không quyến rủ được bướm ong. Mà có ong bướm đến thì cũng không có thụ phấn, để có trái. Giống như bông giả bằng giấy. Bông hồng, bông bụp cũng có trái nhưng không ăn được. Hồng đỏ bụp đỏ cũng khoe sắc lúc hè về. Bông giấy cũng có gai dù ít gai hơn hồng, cao hơn hồng, có khi mọc theo hàng rào, vừa đẹp và vừa có gai. Chàng theo nàng đến nhà thấy hàng rào bông giấy, tuy thích nhưng đâu dám trèo qua. Bông giấy trồng thì dễ vì ít cần nước nhưng phải cắt tỉa thường xuyên.
Có nhiều loại và nhiều màu: tím, vàng, cam, hồng và trắng. Thường thích nắng sáng và ấm trừ bông giấy trắng.
Bông giấy đỏ nằm ở sân trước nhà là do duyên mà thành, trùng trùng duyên khởi. Từ nhánh của cây mẹ, được cắt ra, nuôi lớn, xe chở đến vườn bán cây, rồi cần xẻng để đào lổ chôn xuống, chăm sóc, tưới nước cho phân, không khí, mặt trời, khí hậu, đất xốp vừa đủ. Tuy là nhân là bông giấy mà chưa chắc có quả là bông giấy vì thiếu một duyên thì không có bông giấy trổ bông, nhưng nhân bông giấy không thành bông hồng được. Bông giấy cũng phải chịu luật vô thường: sinh trụ dị diệt. Đủ duyên thì lớn, đúng thời thì trổ bông, rồi héo, rồi chuyển thành nâu xám, rồi tan thành bụi, thành đất. Đâu tăng trưởng, trổ hoa, rồi héo tàn theo ý người được. Bông nở không ý mừng xuân nghinh hạ, không khoe sắc khoe đẹp với hồng với bụp. Bông tàn bông rụng không cần ai chôn ai khóc. Mặt trời mọc hay lặn đều nở không thay không đổi. Mưa xuống, trăng lên cũng chẳng sao. Tự tại thanh thản. Gió thổi thì lung lay. Gió qua thì lặng yên. Không loạn nên không cần định. Như giấy, như giả mà thiệt. Có mà thật là không. Không buồn không vui mà sống mà vươn. Đang sống mà không biết đã sống . Có hồn hay không ai biết. Không tạo nghiệp nên không luân hồi.
Cây bông trước nhà, bởi có sau nên có trước. Cây bông đẹp, vì thấy đẹp xấu nên có cảm thọ, nên sinh vui buồn. Cây bông của ta ở vườn ta. Cái ngã lan ra, tham ái tỏa rộng. Tham sắc tham vui, nên phải cực khổ, cắt tỉa bón tưới, chẳng chịu thảnh thơi. Chịu cực chịu khổ, tinh tấn tu tâm. Thoát khỏi luân hồi.
Nghĩ loạn.
Thấy bông. Hạ đến.
Thanh tịnh. Trải rộng.
Buông.
(LQK)

Để lại một bình luận