Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Tập hợp các bài viết của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Ghi chép lang thang
  • Nhận bài mới qua email

Ngày Của Mẹ

12/05/2012 By Bac Si Do Hong Ngoc 9 Comments

Ghi chú: Ngày Của Mẹ, có lẽ tốt nhất post lại một bài cũ dành cho… con.

Mẹ cứ kỳ vọng vào con đi!
Đỗ Hồng Ngọc

Tôi đọc được những dòng này của một thiếu nữ 15 tuổi trên một tờ báo dành cho tuổi mới lớn. Em viết về mẹ của mình.

“15 tuổi, tôi không còn quá nhỏ để mẹ lúc nào cũng chú ý “chi li” từng việc như: Tôi ăn cơm chưa, tôi… tắm chưa và bạn của tôi là những đứa nào?…
15 tuổi, mẹ vẫn còn đưa đón tôi đi học… Tôi xấu hổ với bạn bè, còn mẹ thì lo sợ xe cộ đông đúc…
Bao nhiêu lần tôi muốn hét lên: Mẹ đừng kỳ vọng gì vào con cả!
Bao nhiêu lần tôi muốn buông xuôi… để mẹ biết rằng tôi đã lớn và có thể quyết định những thứ ngoài “vòng kim cô” của mẹ.
Nếu có một điều ước, tôi chỉ muốn mình được…”tự do”.”

Tôi đọc mà buồn quá! Mẹ mà không được kỳ vọng gì vào con cả thì kỳ vọng vào ai? Ai có thể đỡ đần cho mẹ lúc già nua tuổi tác? Ai có thể lo lắng cho mẹ lúc ốm đau bệnh họan? Ai có thể chia ngọt sẻ bùi với mẹ lúc canh vắng đêm dài, với bao nỗi lo toan, nhọc nhằn không nói nên lời?
Tôi hiểu trong một lúc quá đỗi bực mình nào đó, em đã thốt lên những lời đau xót này với mẹ. Tôi chắc rằng, một ngày kia, khi tuổi đời thêm chồng chất, đọc lại những dòng này em sẽ vô cùng hối hận. Tôi hiểu rằng rồi đây khi đến lượt mình bế trên tay một đứa con đỏ hỏn, rứt ra từ núm ruột của mình thì em sẽ thấm thía nghĩ về mẹ mình ngày xưa, lúc đó nhiều khi mẹ đã không còn nữa! Tôi chắc rằng người mẹ khi đọc những dòng này của em sẽ không hề khóc, sẽ chỉ trìu mến nhìn đứa con thân yêu từ núm ruột mình rứt ra kia đang hờn dỗi và càng thương nó hơn. Khi nhìn con đã ngủ ngon lành sau cơn phiền muộn, mẹ sẽ kéo tấm chăn mỏng đắp thêm cho con, vuốt lại tóc con cho ngay ngắn, len lén hôn lên trán con thật nhẹ, rồi rón rén bước đi….
Nhớ lại những ngày xưa , mẹ có thể mỉm cười.. Những lúc bú mớm con cũng đã từng cắn mẹ đau điếng! Những lúc bệnh hoạn con cũng làm mẹ thức thâu đêm. Con ho mà mẹ ran lồng ngực. Con ỉa chảy mà mẹ đau thắt ruột gan. Mẹ không ngại ngần hôi hám, vấy bẩn để chăm sóc con. Có lúc ngửi mùi phân của con, có lúc ngửi mùi nước tiểu của con để theo dõi bệnh trạng báo cho bác sĩ. Sữa mẹ là những tế bào thân xác mẹ vỡ ra mà thành. Mẹ xanh xao đi để con được hồng hào. Mẹ lùn thấp xuống để con đựơc cao lớn lên. Mẹ loãng xương để con được cứng cáp. Mẹ nhăn nheo để con đầy đặn. Mẹ xấu xí từng ngày để con ngày càng rạng rỡ xinh tươi. Nhìn con lớn lên mẹ nhìn thấy mẹ ngày xưa. Con nói bi bô, con đi lững thững từng bước một… ngày nào! Mẹ hãnh diện nhìn con như dòng sông hãnh diện nhìn dòng nước chảy. Mẹ không kỳ vọng vào con thì kỳ vọng vào ai?
Nhạc sĩ Trần Long Ẩn có môt bài hát rất dễ thương. Mỗi Tết đến, khi con “mừng tuổi mẹ” thì càng thấm thía “ngày con xa mẹ càng gần”! Không kỳ vọng vào con thì kỳ vọng vào ai?.
Rồi một ngày nào đó, chắc chắn con sẽ được “tự do”…, con sẽ thóat khỏi “vòng kim cô” của mẹ, không cần phải có một điều ước!
Sẽ không còn ai nữa chú ý “chi li” đến từng việc của con, ăn cơm chưa , tắm chưa, và bạn con là những đứa nào?…
Cho nên, tôi nghĩ ngay bây giờ em đã có thể ôm lấy mẹ và nói với mẹ rằng: Mẹ ơi, mẹ cứ kỳ vọng vào con đi! Nhưng đừng tạo sức ép, đừng làm con quá đỗi lo âu. Con đã lớn rồi! Con sẽ không phụ lòng mẹ đâu! Mẹ cứ kỳ vọng vào con đi!

Filed Under: Bỗng nhiên mà họ lớn, Tuổi mới lớn, Viết cho tuổi mới lớn

Comments

  1. MT says

    13/05/2012 at 2:01 chiều

    con đang ở ngoài, ngay bây giờ chỉ muốn bay thật nhanh về nhà và gọi MẸ ƠIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII

  2. Mẹ Bắp Cải says

    14/05/2012 at 10:35 sáng

    Cháu đã từng đọc bài này trong sách của bác.
    Nhiều khi người ta quên mất mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày “xa mẹ càng gần”. Và người ta càng thấm thía hơn khi đã làm mẹ làm cha. Khi ấy cha mẹ của mình đã già yếu, có khi không còn nữa.

    Thầy Nhất Hạnh cũng có bài viết về mẹ rất hay (bông hồng cài áo).

  3. Lê Uyển Văn says

    16/05/2012 at 6:48 chiều

    Đây là bài viết mà năm nào UV cũng đọc cho học trò nghe, và năm nào đọc xong cũng có nhiều học sinh đỏ hoe đôi mắt!

  4. Ngô Văn Quân says

    17/05/2012 at 9:16 sáng

    Con cảm ơn những bài chia sẻ của bác Ngọc,
    Khi đọc những dòng này con mới nhận ra được con đang hạnh phúc biết chừng nào khi một chàng trai đã lớn mà vẫn luôn được bao bọc được che chở bởi bàn tay của Mẹ,
    Con kính chúc Bác luôn khỏe, bình an, đầy năng lượng để tiếp tục sứ mệnh chia sẻ yêu thương của mình,
    Những bài viết trên trang nhà của Bác luôn đầy nhân văn, thương yêu và trìu mến…
    Con kính chào Bác!

  5. TB says

    18/05/2012 at 4:52 sáng

    Cám ơn anh đã nói thay lời cho những người mẹ.

  6. NVThanh says

    20/05/2012 at 1:31 chiều

    Cứ mỗi lần cháu đọc bài này là lại rưng rưng nước mắt 🙁

  7. Bac Si Do Hong Ngoc says

    20/05/2012 at 6:31 chiều

    BÀI THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO.
    Bài thơ được lưu truyền trên mạng từ năm 2004 do Thủy Khởi – một bút danh không xác định được tác giả thật – đăng tải.
    Được biết, “Thơ viết trên tường nhà dưỡng lão” được chép lại từ một bài thơ viết trên tường một viện dưỡng lão, ở khu phố phía Tây đường Dân Quyền (Thành phố Đài Bắc – Đài Loan).

    ” Con ơi! Khi con còn thơ dại,
    Mẹ đã mất rất nhiều thời gian,
    Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm
    Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi
    Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
    Làm mẹ nhớ thương da diết
    Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
    Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút
    Cho mẹ suy nghĩ thêm
    Cho dù cuối cùng, ngay cả định nói gì
    Mẹ cũng quên…”

    ” Con ơi!
    Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần
    Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
    Con nhớ không, mỗi ngày mẹ đáp
    Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu
    Nên, nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
    Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
    Xin con tha thứ cho mẹ!

    Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé!
    Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!
    Con ơi! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
    Ăn cơm vãi đầy vạt áo
    Chải đầu tay bần bật run
    Đừng giục giã mẹ!
    Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
    Mẹ chỉ cần có con ở bên
    Mẹ đủ ấm…”

    ” Con ơi!
    Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
    Mẹ xin con nắm tay mẹ
    Dìu mẹ, chậm thôi
    Như năm đó
    Mẹ dìu con đi những bước đầu đời…”

    (Trang Hạ dịch)

  8. Bac Si Do Hong Ngoc says

    20/05/2012 at 6:37 chiều

    The time is now

    If you ever going to love me,
    Love me now while I can know
    The sweet and tender feelings
    Which from true affection flow.

    Love me now
    While I am living.
    Do not wait until I’m gone
    And then have it chiseled in marble,
    Sweet words on ice-cold stone.

    If you wait until I am sleeping
    Never to awaken
    There will be death between us
    And I won’t hear you then.

    So, if you love me, even a little bit,
    Let me know while I am living
    So I can treasure it

    ( Anonymous )

  9. Bui Tran Thuy says

    22/05/2012 at 3:51 chiều

    Em đọc bài này lần đầu, xúc động lắm dù đã qua rồi “Ngày của mẹ”.
    Cám ơn anh đã nói giùm, nói thay nỗi lòng của nhiều người mẹ!

Trả lời Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Thư đi Tin lại

  • Lịch “Trò chuyện, giao lưu…”
  • Lại đính chính: “SAIGON BÂY GIỜ”
  • ĐÍNH CHÍNH: BSNGOC không phải là BS ĐỖ HỒNG NGỌC
  • Đính chính: BS NGỌC không phải là Bs Đỗ Hồng Ngọc
  • bsngoc đã lên tiếng đính chính
  • Thư cảm ơn và Đính chính về FACEBOOK Bác sĩ NGỌC
  • ĐÍNH CHÍNH: Bài viết "TÀN NHẪN" không phải của Bs Đỗ Hồng Ngọc

PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

Kể chuyện thăm Úc châu 10.2019

Hồ Đắc Đằng: Vô Kỵ học đi biển

Họp mặt lớp “Phật Học & Đời Sống”

Sáng, Trưa, Chiều, Tối…

Đỗ Hồng Ngọc: Đi & Học

Hồ Đắc Đằng: VÔ KỴ HỌC BẮN CUNG

Mời tham dự buổi Nói chuyện “Úc Du…” của Đỗ Hồng Ngọc

Hồ Đắc Đằng: Vô Kỵ Học Lái Xe

Nguyên Giác: KINH PHÁP CÚ TÂY TẠNG

LÕM BÕM HỌC PHẬT

Xem thêm >>

Chuyên mục

  • Một chút tôi
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy

Bài viết mới nhất!

  • Longriver Dinh: “tôi vẫn nhìn thấy em”
  • Tủ sách gia đình: “BIẾT ƠN MÌNH”
  • Biết ơn mình để có nếp sống mạnh khỏe hơn
  • Thư gởi bạn xa xôi (28.11.19)
  • Có một buổi Giao lưu về “Biết Ơn Mình”

Bài viết theo tháng

Ý kiến bạn đọc!

  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Thư gởi bạn xa xôi (28.11.19)
  • Que Tran trong Thư gởi bạn xa xôi (28.11.19)
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Đính Chính: NÓI LẠI CHO RÕ về bài “TOÀN LÁO CẢ”
  • Lê BìnhLB trong Đính Chính: NÓI LẠI CHO RÕ về bài “TOÀN LÁO CẢ”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Họp mặt lớp “Phật Học & Đời Sống”
  • Lê Thị Cẩm trong Họp mặt lớp “Phật Học & Đời Sống”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Sáng, Trưa, Chiều, Tối…
  • Diêu Trong (Kim Cúc) trong Sáng, Trưa, Chiều, Tối…
  • le tran trong Thơ Trần Vấn Lệ MÙA VÔNG PHAN THIẾT CŨ
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Thơ Trần Vấn Lệ MÙA VÔNG PHAN THIẾT CŨ

Cùng một tác giả

  • 0
  • 1
  • 1
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Thống kê

Nhà tài trợ

biệt thự vũng tàu
biệt thự vũng tàu cho thuê | biệt thự vũng tàu cho thuê theo ngày giá rẻ | cho thuê biệt thự vũng tàu có hồ bơi
© 2009 - 2016 Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Phát triển & Hỗ trợ kỹ thuật bởi SGC.
Trích dịch nội dung để dùng trong nghiên cứu, học tập hay dùng cho cá nhân đều được tự do nhưng cần phải chú thích rõ nguồn tài liệu và đối với các trích dịch với mục đích khác, cần phải liên lạc với tác giả.
  • Một chút tôi
    ?
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    ?
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    ?
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    ?
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    ?
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy
  • Nhận bài mới qua email