Kỳ 42 PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG
Chủ đề: “Tùy Duyên Bất Biến“… thế nào?
Thứ bảy ngày 3.11.2018 tại Chùa Phật học Xá Lợi, Tp HCM
Cảm ơn nvquyen đã kịp chuyển đến để các bạn tham khảo.
Bs Đỗ Hồng Ngọc.
…………………………………………………………………………………….
Thư Mời:
Kỳ thứ 43: PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG
Chủ đề: “TỨ NHIẾP PHÁP”… cách nào?
(Bố thí- Ái ngữ- Lợi hành- Đồng sự)
vào Thứ bảy, 10.11.2018, lúc 15-16h30, tại chùa Phật học Xá Lợi,
89 Bà Huyện Thanh Quan, Quận 3, Tp.HCM
Bài 1: Bố Thí… cách nào?
Thân mời các bạn tham dự.
Trân trọng,
ĐHN.
Viết thêm:
Rất bất ngờ, buổi sinh hoạt chủ đề “Tùy Duyên Bất Biến” chưa được post lên đã có một “học viên” từ xa gởi bài.. tham luận.
Xin trân trọng giới thiệu dưới đây để các bạn cùng tham khảo:
Đỗ Lê Tố Quyên,
Hội An, 5.11.2018
Quí mến chào bác Ngọc, chú Thiện, anh M.Ngọc và lớp học LL!
Con đã có mặt một lần ở lớp học vào cuối tháng bảy, là Quyên ở miền Trung, Hội An. Bác và lớp học vẫn vui, khoẻ, con mừng. Con rất muốn có những người bạn đồng thực hành phật pháp như lớp học LL của mình để được ngồi cùng nhau, nghe và chia sẻ những câu chuyện thực hành. Chủ đề nào cũng cuộc sống. Bất Biến Tùy Duyên… thật hấp dẫn! Con muốn được học thêm từ các anh chị, muốn biết sự thực tập của mình như thế nào, đúng không nhưng trang nhà thì chưa đăng tải. Thôi thì, nếu được chia sẻ thêm “câu chuyện” thực tập bên lề lớp học về chủ đề này thì con cũng đã rất vui nên con email gửi bác nhé. Con kính gửi bác đọc cho vui như là một chia sẻ từ xa và cũng như con đang được nói chuyện cùng các anh chị lớp học vậy! Gọi là cũng tham gia chia sẻ chủ đề Bất Biến Tùy Duyên với lớp nhưng “câu chuyện” của con thì “Cứ” Biến Tùy Duyên vì con còn đang học và hành mà! Xin được chia sẻ bác nghe.
Con trai của con đang ốm, con chăm nó mấy hôm nay. Cháu cũng đã lớn, sắp sang tuổi 15. Cháu sốt dữ quá. Sau khi đã cho cháu đi khám rồi về nhà theo dõi. Một, hai ngày đầu chăm con bình yên. Con luôn có mặt với nó, làm những gì cần làm với tâm trạng thoải mái. Đôi khi nhìn nó con cảm thấy hạnh phúc nữa vì có nó để yêu thương. Đến ngày thứ tư, thứ năm dù cháu đã đỡ sốt nhưng thấy con còn rất mệt, mẹ bắt đầu bất yên, cũng vì được biết thời gian này rất quan trọng và cần đặc biệt chú ý nếu là SXH nên cả ngày đến một hạt cơm con cũng chẳng muốn ăn. Vẫn có mặt bên con, vẫn làm những thứ cần làm nhưng lo lắng đã bắt đầu chiếm chỗ…(cứ thỉnh thoảng lại xem mạch có chậm, bất thường? Bụng có chướng đau, hỏi tiểu tiện đại tiện thế nào, khắp người có chỗ nào bất ổn, vân vân và vân vân…). Bình yên và hạnh phúc đã không còn có mặt! Nồi cháo nấu cho con đã có vị mặn lạt của sự bất yên! Con biết rằng lúc này những hành động và cái thấy của mình đều tệ hơn và thiếu chính xác nữa rồi. Thế mới thấy bấy lâu thực tập cái bất biến tùy duyên của mình là như vậy!!! Vỡ ra khi gặp tình huống, nhất là liên quan đến người thương yêu, bất biến tùy duyên là điều quá khó chạm tới! Con đoán rằng bác và các anh chị buổi đó đã chia sẻ nhiều cách thực tập. Ở đây con chỉ thực tập quán chiếu cuộc sống của chính mình và học phật pháp chút đỉnh qua những lời giảng giải, khai mở của các vị như bác, quý thầy khi có dịp. Thì đây là cái con thấy: dù có nhắc đi nhắc lại hàng trăm lần như câu thần chú -Nhớ nhé, bất biến tùy duyên nhé…nhưng chỉ dừng sự thực tập (là giữ cho cái tâm được yên, bớt động) ngay trên tình huống mỗi khi đối diện là điều không thể. Nói như bác Ngọc hay nói là ” còn lâu!” mới được. Phải có một chỗ nào đó sẵn sàng. Chỗ sẵn sàng đó mới dụng được mọi duyên. Chỗ đó là gì con chưa biết được nhưng con tin rằng bác, con cũng như tất cả đều thực hành đến chỗ đó thôi. Bất biến tùy duyên tức phải đã sẵn sàng! Còn bây giờ dụng được chừng nào thì dụng và tùy được bao nhiêu thì tùy, bác nhỉ! Con tin chắc lớp học cũng đã chia sẻ những con đường để thực hành tốt hơn và con sẽ đón nghe khi sắp xếp được. Con mong có duyên được gặp lại lớp.
Quý kính và chúc sức khoẻ bác cùng các anh chị!
Con
Đỗ Lê Tố Quyên
DieuTrong viết
Tùy duyên : sống tùy thuận với các pháp, với thiên nhiên, van vật.
Bất biến giữa van biến thật là không dễ
Tùy thuận theo các pháp mà không bất biến thì sẽ bị “biến” đến mất mình.
– Ngài Anan suốt đời theo Phật,kinh giáo một bụng mà cũng không thoát khỏi nạn ma đăng gia.
– Trong truyện “Cửa Tùng đôi cánh gài” của TS Nhất Hạnh, chàng dung sĩ tu học chưa đủ nội lực cứ ham xin thầy xuống núi hành đạo diệt trừ yêu quái cứu người,giúp đoi. Rồi vài năm sau đó chàng ta trở thành yêu quái lúc nào không hay,khi muốn quay đầu trở về thì… rừng xưa đã khép…
Tùy duyên bất biến là một phép thần thông mà người tu học đúng chánh pháp có thể đạt đến.
Không phải bay trên mây hay đi trên mặt nước mà thần thông ở đây là áp dụng Phật pháp một cách nhuần nhuyễn,linh động, sáng tạo vào đời sống thực tế để ích lợi,an vui, tự do, tự tại.
Cái tâm như như bất biến chúng ta ai cũng có, nó chính là cái tự tánh mà Lục Tổ Huệ Năng đã nhận ra và thốt lên :
Đâu ngờ tự tánh vốn tự thanh tịnh…. vốn không sinh diệt… vốn tự đay đủ… vốn không thay đổi.. vốn hay sinh muon pháp.
Nhận ra và sống được với cái tự tánh này (còn gọi là chân tâm,phât tánh, tánh giác…) thật không phải dễ.
Chúng ta phải tinh tấn tu học dài dài, khi đạt đến trình độ tùy duyên bất biến rồi thì có thể “thong tay vào chợ” cứu giúp chúng sanh mà không sợ ma nữ chân dài hay cám dỗ vật chất làm tiêu tan Huệ mạng.
Trong đời nay có nhiều Bô Tát quanh ta mà ta không nhận ra đó thôi.Botat không phóng hào quang, không tự xưng.. mà cứ lặng lẽ cứu người,giúp đoi bằng nhiều phương tiện mà không chấp trước, không mong cầu danh lợi, làm mà như không làm, với cái tâm như như bất biến, giống như BT Quan Thể Âm dao đi trong cõi ta bà có 32 ưng thân thị hiện, hoặc là tu sĩ, cư sĩ, bác sĩ, thầy giáo, Doanh nhân… để đô người đáng được độ thoát.. hiện thân bác sĩ mà vì đó nói pháp :
Pháp thế gian để chữa thân bệnh
Pháp xuất thế gian để chữa tâm bệnh.
Cho tiền bạc hay cứu
thoát khỏi âu lo giúp người trong chốc lát, pháp thí giúp người thoát khổ cả một đời nên rất là màu nhiệm vậy !
Tùy duyên tiêu nghiệp t.ôi,
Hồn nhiên mặc áo xiêm !
(?)
VoViêt viết
Xin góp ý: ” Tùy duyên bất biến” . Tùy là sự theo. Bất là sự không lường được, không định trước được ( Bất không phải là nhị nguyên Có – Không, nên Bất biến được hiểu là không định trước hay không được định trước”. Do đó dịch là ” Theo duyên mà quyết định không được định trước”. Bác Hồ dặn cụ Huỳnh như vậy có nghĩa là ” Theo duyên mà ông có quyết đinh tốt nhất, tôi tin ở ông”. Trong pháp Phật chỉ có Tùy duyên thôi chứ không cần có bất biến vì Tùy duyên trong ngữ cảnh tỉnh thức của Phật pháp( ngược dòng đời ), khác với Tùy duyên đời thường ( suôi dòng ).
Bac Si Do Hong Ngoc viết
Đa tạ VoViet.