Ghi chú: Nhà xuất bản muốn tôi có một cuốn sách gì đó mới để tham gia Hội sách sắp tới cho vui. Thấy tôi ngần ngừ, có vẻ lúng túng, bèn gợi ý hay là anh tuyển chọn lại một số bài viết ưng ý của mình xưa nay in thành một tập như một kỷ niệm với bạn đọc dịp này.
Vì thế mà sẽ có “Một hôm gặp lại…”
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc
MỘT HÔM GẶP LẠI…
Tùy bút
Đỗ Hồng Ngọc
Tôi khoái tùy bút. Không biết tại sao. Chắc là tại cái tạng. Tùy bút nó gần với thơ hơn. Nó không hư cấu. Nó đến từ cảm xúc hơn là từ tính toan. Nó tùy duyên mà tới. Nó tùy hứng mà nên. Nó tùy nghi mà hiện. Và nó tùy hỷ mà vui… Có lẽ vì thế mà nó được gọi là tùy bút.
Có người bảo tôi, lâu nay viết tào lao cũng nhiều rồi, nay gom lại một vài đọc chơi. Vui thôi mà!
Ừ thì thử. Tình cờ đọc được bài Một hôm gặp lại… của mình bèn lấy làm thú, dùng mà làm tựa luôn. Có người nghĩ “Một hôm gặp lại” chắc là chuyện tình già, gặp lại một ai đó, đã lâu, đã xa. Nhưng không. Gặp lại đây là gặp lại tuổi thơ của chính mình. Ai mà chẳng có một tuổi thơ?
Bạn đang có trên tay một tập được gọi là tùy bút, có nhiều bài hình như đã đọc ở đâu đó rồi, trong cuốn sách nào đó rồi của tác giả, cũng có thể thấy trên mạng, hoặc trong những email mà người ta forward cho nhau, có khi bị đổi cái tựa, có khi bị nhầm cái tên, có khi thấy ghi là sưu tầm, là khuyết danh v.v… Cũng chẳng khoái ru?
Vậy thì, “Một hôm… gặp lại” có nghĩa là gặp lại… một hôm một bài viết đã cũ, đã xưa, đã quen, thì cũng cứ vui nhé!
Tuổi già nó vậy.
Thân mến,
Saigon, 01- 2016
……………………………………………………………………………………………………………………………………
Một bài viết ngắn của Phương Trinh, bác sĩ làm công tác Giáo dục sức khỏe và Nâng cao sức khỏe ở một trường học, sau nhiều năm “lăn lộn” trong Chương trình phòng chống Ma túy và HIV/AIDS…
Sách của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
Phương Trinh
Tôi biết ông Đỗ Hồng Ngọc trước hết là một Bác sĩ, một Thầy dạy của trường Y, nhưng sau đó, cái làm tôi đến với Thầy BS đó là ông dạy Cộng đồng, và cho đến sau này, kết nối tôi, để tôi qui ngưỡng, cúi đầu là vì ông giảng kinh, nói pháp.
Tôi học Y, đi xã hội, làm giáo dục. Trong công cuộc đổi mới toàn diện & căn bản nền giáo dục Việt Nam hiện nay, cần kết hợp hai nhà: nhà giáo và nhà Phật. Riêng lãnh vực Giáo dục sức khỏe trong nhà trường thì phải thêm một nhà nữa để thành bộ ba: Nhà Y – Nhà Giáo – Nhà Phật. Nói như thế để thấy ĐHN ba trong một đặc biệt thích hợp với học trò.
Xa hơn, rộng hơn, cao hơn, là Nâng cao sức khỏe, liên quan đến những nguồn lực xã hội, chúng ta sẽ thấy rằng Sức khỏe liên quan chặt chẽ với Xã hội. Muốn nâng cao Sức khỏe, phải nâng cao Xã hôi. Mà ĐHN, nhìn kỹ lại, là nhà hoạt động xã hội trong từng lãnh vực, y tế, giáo dục, Phật học. Vậy thì đó là người đang làm sự nghiệp Nâng cao sức khỏe.
Nhưng trên hết, tôi thích ĐHN vì ông là Nhà Văn. Ông đã chuyển thể giáo trình, giáo án, kinh điển ra văn chương, mà văn chương bao giờ cũng thích hơn. Tôi vẫn thích cái nhìn, phân tích mọi chuyện mọi sự trên đời, kinh tế, chính trị, văn hóa, giải trí, pháp luật, hình sự, tào lao, bát nháo… dưới con mắt Đạo Phật, sâu sắc & đơn giản với giọng văn nhẹ nhàng, dí dỏm.
Như vậy, xét về Kiến thức – Kỹ năng thì ĐHN hội tụ đủ.
Một lý do nữa để tôi thích đọc ĐHN là ông viết về Tác giả, Tác phẩm. Tôi biết thêm một nhân vật, một cuốn sách nữa để tìm mua. Tôi thích kiểu đó, vì lười và vì có đọc cũng không hiểu hết, cho nên tủ sách của tôi, ngoài sách ĐHN, còn những sách khác, tôi mua về chưng, làm của.
Ví như GS Cao Huy Thuần, tôi biết đầu tiên là trên tạp chí Văn hóa Phật giáo, tôi đã phải nhảy nhổm lên đi tìm xem ông là ai, ở đâu, thế hệ nào, thuộc đảng phái chính trị ý thức hệ nào. Thấy sách ra mang tên CHT là tôi mua về ngâm. Đến khi thấy CHT trong cuốn “Nhớ đến một người” của ĐHN thì tôi vô cùng khoái chí, vậy là cùng fan. Lúc đọc giới thiệu “Chuyện trò…” của BS ĐHN thì tôi tốc ra mua liền ( kiếm trong Fahasa cũng phải vô văn phòng tra mới ra), đem về ngâm tiếp. Coi như đọc rồi.
Tôi ước mong BS ĐHN tiếp tục đọc và tiếp tục chuyển thể, phiên dịch (nói theo ngôn ngữ của ông), giới thiệu sách. Việc này sẽ muôn đời bất tận không bao giờ hết. Xin chân thành cảm ơn Bác sĩ ĐHN, Thầy ĐHN, Giảng sư ĐHN, Nhà văn ĐHN. Chúc cho ông trường sanh bất lão. (Ông đang rất trẻ khỏe vui vẻ yêu đời yêu người).
“Phuong trinh Nguyen” <phuongtrinh_@…>
Ngày: 09-01-2013 08:09
Trả lời