Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Tập hợp các bài viết của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Ghi chép lang thang
  • Nhận bài mới qua email

“CÁI ĂN”

15/01/2011 By support2 8 Bình luận

TẾT bàn chuyện ĂN

“CÁI ĂN”

Đỗ Hồng Ngọc

Nhiều người nói kinh Kim Cang đọc thấy nóng cả người, thậm chí có người bị tẩu hỏa nhập ma. nhưng cũng có người chỉ nghe lỏm một câu “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm” mà ngộ đạo, như ngài Huệ Năng lục tổ. Kim Cang còn có tên Kim Cang Năng Đoạn, tức  có công năng “chặt đứt” mọi thứ phiền não, khổ đau ách nạn của kiếp người đã được Phật giảng dạy từ hơn 2500 năm trước. Nghe vậy, tôi tò mò đọc thử.

Ối Trời, thật là chưng hửng, thật là choáng váng! Tưởng sẽ tiếp cận được với những lời dạy uyên áo, đạo lý cao siêu, pháp môn thượng thừa…hóa ra ngay trong đoạn đầu của Kim Cang đã kể lại một chuyện chẳng ăn nhập đâu vào đâu, một chuyện rất bình thường, thậm chí tầm thường, đó là chuyện “cái ăn”!

Lúc đó “hội trường” đã đầy ắp cả ngàn người khắp bốn phương tựu về, nhiều vị chức sắc, đại Bồ tát, đại A la hán,  đạo cao đức trọng trang nghiêm ngồi tĩnh tọa, bất động như những chiếc tháp, có người khoác y vàng, có người cà sa rực rỡ, có người như giang hồ hảo hán… không ai nói với ai lời nào, ngóng chờ những lời giảng dạy của Đức Phật.  Mọi người thậm chí chẳng còn nghe thấy tiếng thở của chính mình. Nhiều đệ tử ở xa đi xe dê xe trâu tới trễ nên ban tổ chức cố ráng đợi cho đông đủ, nhất là các vị Bồ tát trẻ vừa mới phát tâm, muốn có cơ hội được gần Phật, nghe Phật. Trên chánh điện, Phật đang ngồi nhập vô lượng nghĩa xứ định, một vầng hào quang nhẹ tỏa trên vầng trán rộng.

Giữa không khí hết sức trang nghiêm như vậy, Phật bỗng lẳng lặng đứng lên, khoác y vàng, cầm bình bát… ung dung bước ra khỏi hội trường, chẳng thèm nói một lời, chẳng thèm tắng hắng một tiếng!  Ngài đi đâu vậy? Đi khất thực. Trưa quá rồi. Đói quá rồi! Đi khất thực, ấy là nói chữ, chớ nôm na là đi “xin ăn”. Ngài đi một vòng trong thành Xá Vệ cho đến khi thấy vừa đủ,  Ngài mới quay lại “hội trường”, bày ra ăn, – mặc cho mọi người chờ đợi- ăn xong, thu dọn chén bát đâu đó đàng hòang rồi rửa chân sạch sẽ, ngồi xếp bằng… nhập định tiếp! Cũng chẳng thèm nói lấy một lời. Chẳng thèm tằng hắng lấy một tiếng! Tôi tưởng tượng lúc đó nếu mình cũng đang ngồi xớ rớ đâu đó, bên ngòai hành lang, dự thính, chờ nghe những lời thuyết giảng của Phật mà phát tức anh ách, cảm thấy hụt hẫng, thất vọng.

Bỗng nhiên Tu Bồ Đề xuất hiện. Ngồi giữa đám đông như mọi người bỗng ông đứng phắt dậy, cung kính cúi chào đúng nghi lễ với bậc Thế Tôn rồi cất lời ca ngợi: “Thật là tuyệt vời! Thật là tuyệt diệu! Thật xưa nay chưa từng có! Thế Tôn đã khéo léo dạy dỗ, khéo léo truyền trao, khéo léo gởi gấm  cho các vị  đang có mặt tại đây hôm nay!”.  Lúc đó thì quả thực mới bùng nổ bài học vừa được truyền trao mà chẳng ai ngờ! Lúc đó thì sự chưng hửng đã trở thành nỗi áy náy. Chết rồi, nãy giờ không để ý, không theo dõi kỹ bài giảng không lời kia của Đức Phật!

Thì ra Phật có cách dạy riêng: không nói mà làm cho coi. Cái đó gọi là “demonstration”, biểu diễn,  làm gương- làm cho bắt chước- một lối dạy kỹ năng sống (life skills) rất hiện đại.

Phật muốn dạy bài học đầu tiên: đói ăn, khát uống. Tới giờ ăn thì phải lo ăn. Ai nói không cần ăn là người không biết sống, hoặc giả dối. Phật tới giờ ăn mà còn phải lo mặc áo, xách bình bát đi khất thực, huống chi ta!    Điều đáng để ý ở đây, một bậc Thế Tôn như Đức Phật, chỉ cần nói một tiếng, không thiếu món ngon vật lạ cúng dường! Thị giả hẳn đã lo bữa tươm tất cho Phật đâu đó cả rồi. Nhưng không. Phật đã tự đi “xin ăn” lấy một mình. Không nhờ vả đến ai. Không ăn thức ăn dọn sẵn ngon lành, mà tự  mình làm đúng những điều mình đã dạy. Nhiều vị “chức sắc” có mặt hẳn… hết hồn nhìn lại mình, nào đệ tử cung phụng, nào bày biện các món ăn tuy là chay mà cũng “sơn hào hải vị” không kém! Ngày nay còn thấy có nhiều thức ăn chay giả giống hình con tôm, con cá, đùi gà… bay biện như đại tiệc, lộng lẫy xa hoa mà ngại!   “Hết hồn” còn bởi vì Phật, bậc Thế Tôn, có hằng chục “chức danh” lừng lẫy mà vẫn  đi chân trần, vẫn bưng bình bát đi khất thực từng nhà giữa nắng trưa để có cái ăn. Có gì  ăn nấy. Phật đi khoan thai, mỗi bước đều chánh niệm, không “dính mắc” gì tới chung quanh mọi người đang xì xầm bàn tán về mình- kẻ khen người chê. Ngài chỉ thở vào thở ra trên từng bước đi, ung dung, nhẹ nhàng, sảng khóai, không cố ý làm một điều chi để “trình diễn”. Phật cũng không  chọn các nhà giàu để đến khất thực hoặc chọn nhà nghèo dễ chịu hơn, hoặc những nhà quen biết cho chắc ăn, Phật cứ ung dung lần lượt đi từng nhà, từng nhà, bởi vì đâu có cần phải phân biệt, đâu có cần giúp riêng người giàu hay người nghèo. Ai cũng có vấn đề, ai cũng “khổ” như nhau thôi. Người nghèo khổ  nghèo, người giàu khổ giàu!  Có điều sau một vài tiếng đồng hồ đi bộ để khất thực như vậy thì món ăn nào cũng trở thành “cao lương mỹ vị”, nếu được ăn trong chánh niệm, được nhai kỹ từng chút một thì thức ăn nào cũng ngon, cũng dễ tiêu hóa. Cái bình bát cũng vừa lớn đủ đựng thức ăn cho một người thôi, để không quá dư, không thừa mứa.

Nếu chịu khó quan sát kỹ tí nữa, lúc Phật bưng bình bát đi khất thực từng nhà, có lẽ ta còn phát hiện ra nhiều điều hay, thú vị khác. Chẳng hạn  cái người đi khất thực kia không phải là người “đi xin” mà là người “đi cho”. Không phải chỉ vì người đi xin kia là đức Phật mà chỉ vì cái hành vi đi xin kia thực ra mang một ý nghĩa khác, ý nghĩa cảnh tỉnh, như một lời nhắn nhủ, nhắc nhở. Gia chủ sẽ có dịp nhìn lại chính mình, nghe ngóng một tiếng nói nào đó ở trong sâu thẳm tâm hồn mình. Với người quyền quý cao sang, có thể giật mình một chút thấy cái người đi chân đất, để đầu trần, bưng bình bát đứng xin ăn kia là người vì sao đã từ bỏ ngôi vị thái tử, đã từ bỏ gấm vóc lụa là, cung phi mỹ nữ… Cũng có thể sẽ có những người xua đuổi, sỉ vả, để rồi cũng nhận đựơc một ánh mắt biết ơn, một nụ cười trìu mến. Đêm về, nhớ lại, sẽ ngạc nhiên nghe một thứ tiếng nói khác trong lòng mình. Có những người nghèo không có cái ăn, không có cái gì để cho thì lúc đó cái ánh mắt, cái nụ cười sẽ chia sẻ cùng nhau.   Sự tôn trọng, không phân biệt, đã nói lên nhiều điều quá đỗi.

Trở lại bài học đầu tiên của Kim Cang, ấy là “đói ăn, khát uống”. Nhưng ăn thế nào mới là vấn đề. Chỉ vì cái ăn mà tranh đoạt, lọc lừa, thủ đoạn, đấu đá, giành giựt, thu vén hết về cho mình thì thật là “tội nghiệp”! Không phải vô cớ mà người ta đọc kinh tạ ơn trước mỗi bữa ăn: “ xin hằng ngày dùng đủ” ./.

Thuộc chủ đề:Góc nhìn - nhận định Tag với:BS Do Hong Ngoc, BS Đỗ Hồng Ngọc, Tết, tet, xuân

Bình luận

  1. Lac Nguyen viết

    15/01/2011 lúc 9:07 chiều

    Tuyet voi ! Tue giac
    Cam on Bs
    Lac Nguyen

  2. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    16/01/2011 lúc 11:56 sáng

    Cam on Tue Nguyen!

  3. Le Quoc Tuan viết

    19/01/2011 lúc 11:45 sáng

    Cám ơn Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc đã nhắc lại câu chuyện để chúng ta có dịp nghiệm lại chính tâm của mình. Đúng như lời Trần Nhân Tông đã dạy: “Đói ăn, khát uống, mệt ngủ liền. Trong nhà có báo, tìm chi nữa. Đối cảnh vô tâm hỏi chi Thiền”!
    “Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
    Cơ tắc xan hề khốn tắc miên
    Gia trung hữu bảo hưu tầm mích
    Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền!”

  4. TTM viết

    19/01/2011 lúc 1:43 chiều

    Cái hình minh họa trong bài thật là đẹp.

  5. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    20/01/2011 lúc 11:40 sáng

    Dung vay. Tim duoc may tam hinh nay toi cung rat thich. Cam on TTM.

  6. KháchMộThiền viết

    27/01/2011 lúc 4:33 chiều

    Bài viết hay quá! Làm tôi nhớ đến bài kệ nổi tiếng của Trần Nhân Tông:

    Cư trần lạc đạo thả tùy duyên.
    Cơ tắc xa hề khốn tắc miên.
    Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch.
    Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền.

    Dịch:

    Ở đời vui đạo hãy tùy duyên.
    Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền.
    Của báu trong nhà, thôi tìm kiếm.
    Đối cảnh vô tâm, hỏi chi thiền.

  7. Trần Quý viết

    13/08/2015 lúc 6:26 chiều

    Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
    Khi cảm nhận để viết những dòng trên, trái tim đã chạm đến ngưỡng “vô nhịp” muốn có được như vậy phải “vô tâm” đó là chỗ vô tu vô chứng của Đạo Phật.
    Cảm ơn Bác Ngọc đã khắc họa chơn tâm bằng kiến thức Y học.

  8. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    13/08/2015 lúc 8:45 chiều

    Đa tạ Trần Quý đã chia sẻ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Thư đi Tin lại

  • Lịch “Trò chuyện, giao lưu…”
  • Lại đính chính: “SAIGON BÂY GIỜ”
  • ĐÍNH CHÍNH: BSNGOC không phải là BS ĐỖ HỒNG NGỌC
  • Đính chính: BS NGỌC không phải là Bs Đỗ Hồng Ngọc
  • bsngoc đã lên tiếng đính chính
  • Thư cảm ơn và Đính chính về FACEBOOK Bác sĩ NGỌC
  • ĐÍNH CHÍNH: Bài viết "TÀN NHẪN" không phải của Bs Đỗ Hồng Ngọc

PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

Bs Đỗ Hồng Ngọc với Khoá tu “Xuất gia gieo duyên” tại Tu viện Khánh An.

Hỏi chuyện Học Phật với Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Bản dịch tiếng Đức “Một Ngày Kia… Đến Bờ”

CON ĐƯỜNG AN LẠC Bài 6: Học cách Phật dạy con

Minh Lê: Đọc và Cảm “Một ngày kia… đến bờ”

Thăm Sư Giới Đức Triều Tâm Ảnh

Nguyên Cẩn: Đọc “Một ngày kia… đến bờ “của Đỗ Hồng Ngọc

“MỘT NGÀY KIA… ĐẾN BỜ” Tuỳ bút Đỗ Hồng Ngọc

Từ góc nhìn “Phê bình sinh thái” về bài thơ “Rùng mình” của Đỗ Hồng Ngọc

MỘT NGÀY KIA…ĐẾN BỜ V2

Xem thêm >>

Chuyên mục

  • Một chút tôi
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy

Bài viết mới nhất!

  • PNB giới thiệu: Sách “bỏ túi” CON ĐƯỜNG AN LẠC.
  • Video Podcast: Học cách Phật dạy con
  • Video Podcast: Vận động ở tuổi già
  • Video Podcast: Đỗ Hồng Ngọc “GIÚP CHA MẸ VUI TUỔI GIÀ”
  • Video Podcast. Phùng Minh Bảo: Chia sẻ trải nghiệm Chăm sóc Mẹ già

Bài viết theo tháng

Ý kiến bạn đọc!

  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Một vài góp ý về Video Podcasts trên dohongngoc com.
  • NamPhuong Ngo trong Một vài góp ý về Video Podcasts trên dohongngoc com.
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Phòng mạch của chim
  • H.Tuyen trong Phòng mạch của chim
  • Phạm Anh Trang trong Lịch “Trò chuyện, giao lưu…”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Nước Mắm Phan Thiết
  • QN trong Thư gởi bạn xa xôi
  • Nguyễn Lê Hải Minh trong Nước Mắm Phan Thiết
  • Trần Liên Hương trong “Sách bỏ túi” cho người cao tuổi: CON ĐƯỜNG AN LẠC
  • Minh Trí trong Giao Lưu-Ra Mắt Sách Chuyện Hồi Đó của Đỗ Hồng Ngọc (10.8.2025)

Cùng một tác giả

  • 0
  • 1
  • 1
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Thống kê

Nhà tài trợ

biệt thự vũng tàu
biệt thự vũng tàu cho thuê | biệt thự vũng tàu cho thuê theo ngày giá rẻ | cho thuê biệt thự vũng tàu có hồ bơi
© 2009 - 2016 Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Phát triển & Hỗ trợ kỹ thuật bởi SGC.
Trích dịch nội dung để dùng trong nghiên cứu, học tập hay dùng cho cá nhân đều được tự do nhưng cần phải chú thích rõ nguồn tài liệu và đối với các trích dịch với mục đích khác, cần phải liên lạc với tác giả.
  • Một chút tôi
    ?
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    ?
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    ?
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    ?
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    ?
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy
  • Nhận bài mới qua email