Bác sĩ Lương Phán là đàn anh, là bậc thầy của tôi, năm nay đã bước vào tuổi 90. Ông vẫn mỗi tuần 3 buổi đến khám bệnh ở bệnh viện Nguyễn Trãi và vẫn hướng dẫn chuyên môn cho lứa đàn em. Với tôi, ông có những mối thân tình. Trong một bài viết, có lần tôi kể hồi nhỏ đã đến ông khám bệnh đau bao tử, lúc tôi còn đang học trung học. Ông không cho thuốc, chỉ khuyên mỗi sáng phải ăn một khúc bánh mì trước khi đi học. Vậy mà hết đau mới ngộ! Thì ra, tôi chỉ bị “dư acid” (hyperacidity) trong dạ dày, bị viêm chứ chưa đến nỗi loét. Nếu có cái gì “trám” vào, trung hòa lượng acid dư đó thì sẽ hết đau. Tứ đó, trong cặp đi học của tôi lúc nào cũng sẵn bánh mì khô, nướng cháy để “nhâm nhi” khi cần. Sau đó tôi nhớ trong cuốn Tự điển Đào Duy Anh– phần thưởng Danh dự toàn trường cuối năm học– tôi ghi ở góc bìa sau mấy chữ: Nếu là bác sĩ, tôi sẽ cho bệnh nhân ăn uống, tắm rửa, phơi nắng, vận động… trước khi phải dùng đến thuốc. Quả là sau này tôi “nổi tiếng” là một bác sĩ Nhi khoa dùng rất ít thuốc khi chữa bệnh cho trẻ con. Thường tôi chỉ “chỉnh sửa” cách dinh dưỡng, chăm sóc bé… như vậy mà cũng đã góp phần giảm được bệnh nhiều, thuốc men chỉ phụ thêm (trừ khi bệnh nặng). Tôi còn học ông cách chữa tiêu chảy sinh lý ở trẻ bú mẹ. Chỉ cần dùng vôi (ăn trầu), pha loãng, lấy phần nước trong cho uống vài lần cũng khỏi. Thì ra, sữa mẹ dễ tiêu hóa, nhiều chất bổ dưỡng nhưng có tính acid cao. Chỉ cần “kiềm hóa” chút xíu là hết ỉa chảy! Tại bệnh viện Nhi đồng Saigon thời đó, chúng tôi cũng hay dùng CaCO3 và BiCO3 để chữa cũng với nguyên tắc như vậy. Những cuốn sách y học phổ thông của ông và vợ là BS Nguyễn Thị Lợi như Thành kiến sai lầm của người dùng thuốc, Bênh Trẻ con, Bệnh đàn bà… có ảnh hưởng nhiều đến tôi. Dù không trực tiếp học với ông, tôi vẫn coi ông là thầy của mình. Năm 1972, khi viết cuốn “Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò” tôi trích dẫn sách của hai ông bà và mang tặng ông bà. Ông viết thư cảm ơn rất nhã nhặn. Thư ông viết nắn nót, phong bì đề tên người gởi và địa chỉ đàng sau để nếu thư không đến được thì bưu điện biết mà trả lại. Dán tem cũng luôn ở góc phải, khoảng cách các cạnh cân đối, thẳng thóm. Tôi nhớ đọc đâu đó rằng chỉ cần xem cách trình bày bức thư, bì thư, người ta đánh giá được người gởi là người nghiêm cẩn, đáng tin cậy hay người cẩu thả, ẩu xị…
Năm 1973, lúc tôi đang làm bác sĩ điều trị tại Dưỡng đường Nhi khoa Trần Bình Trọng Chợ Lớn, ông tới thăm tôi, nói muốn xin bài thơ Thư cho bé sơ sinh của tôi để đăng trong một tạp chí y học do ông làm chủ bút. Điều hết sức bất ngờ với tôi là khi báo ra, ông mang đến tặng, kèm theo 5000đ là tiền nhuận bút bài thơ! Tôi nhớ thời đó, một bài thơ đăng trên Tạp chí Bách Khoa danh tiếng nhuận bút nhiều lắm cũng chỉ 150đ. Tôi ngạc nhiên hỏi sao kỳ vậy ông nói tại ông thích bài thơ này quá! Bài thơ … lọt vào trong tù (vì chỉ có sách báo y học mới được phép) và nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu đã đọc được và phổ nhạc, như tôi đã viết lại trong “Chuyện kể về một bài thơ” (Những người trẻ lạ lùng, NXB Tổng hợp, 2001).
Đã lâu tôi không có dịp gặp ông, chỉ nghe ông đã dời nhà về Đakao, từ ngày bà mất. Thỉnh thoảng nghe ông đi Pháp thăm mấy người con.
Một hôm tôi nhận được email của BS Lương Huỳnh Ngân, tự giới thiệu là em ruột của bác sĩ Lương Phán, ở Pháp mới về muốn đến thăm tôi. Rồi anh mời tôi đến dùng cơm trưa thân mật với anh em ông cùng GS Trần Văn Khê vào ngày 7.4 vừa qua. Hóa ra BS Ngân là em út của bác sĩ Phán, nhỏ hơn tôi mấy tuổi, du học ở Pháp từ năm 1964, đã đọc mấy cuốn sách của tôi nên có lòng mến mộ, lại biết tôi rất quý Bs Lương Phán bèn tổ chức một buổi họp mặt thân tình. Tôi đến nơi đã thấy có BS Lương Phán, GS Trần Văn Khê, BS Trần Y (nguyên giám đốc bv Nguyễn Trãi) anh Thanh (em họ bs Phán) cùng BS Ngân. Tôi bất ngờ thấy Bác sĩ Ngân đem tặng mỗi người một brochure với 2 bài thơ của tôi do chính tay anh trình bày rất đẹp: Thư cho bè sơ sinh và Paris tháng sáu, là hai bài anh nói anh thích nhất. Rồi anh đọc cho mọi người cùng nghe! Tôi cũng không ngờ GS Trần Văn Khê mà tôi quen gọi Chú Khê lại là cậu họ của bác sĩ Lương Phán. Ông Khê đi Pháp năm 1949, sau ông Phán một năm, nên khi mới qua ở trọ cùng ông Phán. Nghe mấy ông kể chuyện xưa tích cũ thật vui. Theo chú Khê thì trước 1945 ông học y khoa ở Hà Nội, năm thứ hai thì “xếp bút nghiên” về Nam. Lúc đó nhạc sĩ Lưu Hữu Phước cũng học y, nhưng sau đổi qua Nha vì sợ… máu! Cả ông Mai Văn Bộ cũng học y. Các ông đều lở dở chuyện học y cả. Nhờ có học 2 năm y khoa mà chú Khê đã bình tĩnh giúp đỡ đẻ cho đứa con trai đầu lòng của mình (GSTS Trần Quang Hải) tại Thủ Đức, năm 1944. Đêm đó gặp giới nghiêm, không vô bệnh viện được, phải mời một bà mụ vườn gần nhà qua đỡ, ông phụ. Ông kể cách ông nắm tay vợ, “rặn phụ” với vợ lúc bà qúa mệt mỏi một cách ì ạch thật là tức cười. Đứa bé bị ngộp lâu, lúc sinh ra đã trắng bệch, xụi lơ, không thở, ai cũng nghĩ đã chết. Ông vẫn bình tĩnh tiếp tục dùng miệng hút hết đàm nhớt cho đứa bé và xoa bóp hô hấp nhân tạo một lúc bé mới khóc lên được!
BS Lương Phán thì kể chuyện hội sinh viên Việt Nam ở Pháp thời đó. Lúc ông Khê qua Paris vì mới ở tù ra, quần áo bèo nhèo, luộm thuộm. Bạn bè tìm cách vay được 6000 fr, tổ chức một đêm văn nghệ để bán vé lấy tiến sắm quần áo cho ông. Rất lo ế, không ai coi. Chẳng dè đêm đó thật đông, ngoài sinh viên còn có các lính thợ, lâu ngày xa nhà, nghe có văn nghê việt nam bèn tới coi. Ông Khê trổ tài rao bán chiếu, bán chè… ai bột khoai bún tàu nước dừa đường cát… hông…, được mọi người vổ tay rần rần. Hôm đó trả nợ xong còn dư mua được cho ông Khê bộ đồ vía 16.000 fr.
Bữa cơm thân mật gia đình với mắm kho rau ghém thiệt là ngon!
Đỗ Hồng Ngọc
Kinh goi BS Do Hong Ngoc.
Toi ra truong y khoa SG sau bs vai lop va tung doc mot so bai bao va sach Gio heo may cua bs (do mot binh nhan di VN ve tang cach day kha lau). Rat hay, va xin cam on bs. Trong so cac cau gop y voi bai cua bs co nguoi nhac den bs Bach Yen la ban cung lop, that cam dong.
Rieng ve ph cua sua me “co tinh acid cao”, toi hoi ngac nhien. Xin goi bs tai lieu nay de gop y.
Kinh chuc bs viet nhieu va manh.
Kinh.
Relationship of Human Milk pH During Course of Lactation to Concentrations of Citrate and Fatty Acids
Frank H. Morriss Jr MD1, Eileen D. Brewer MD1, Steven B. Spedale BA1, Lavon Riddle MS1, David M. Temple MD1, Richard M. Caprioli PhD1, , M. Stewart West 1
1 From the Houston Perinatal Nutrition Laboratory and Analytical Chemistry Center, Departments of Pediatrics and of Biochemistry and Molecular Biology, Medical School, The University of Texas Health Science Center at Houston
Human milk pH was measured in 309 samples obtained from 52 women who had delivered at term and lactated for as long as 10 months thereafter. The mean pH decreased from 7.45 for colostrum to a nadir of 7.04 during the second week of lactation. Thereafter, the pH of milk remained between 7.0 and 7.1 until 3 months postpartum and then increased gradually to 7.4 by 10 months. The change in hydrogen ion concentration in milk was associated with corresponding changes throughout lactation in the concentration of citrate but not with the concentration of lactose. Lactose concentration increased gradually for 3 weeks; the concentration of saturated medium-chain fatty acids increased more rapidly. One interpretation of these findings is that the hydrogen ions and citrate generated by mammary secretory cell metabolism are used after the second week of lactation for de novo synthesis of fatty acids more rapidly than they are synthesized. Milk samples from ruminants were found to have concentrations of hydrogen ions and citrate that are greater than and pH that is less than the respective measurements in human milk. The significance for the recipient infant of the predictable changes in human milk pH during lactation and of the higher pH of human milk throughout lactation relative to bovine milk is unknown. However, drug excretion into milk, milk enzyme activity, milk leukocyte function, and neonatal gastroin-testinal function are affected by ambient pH and may be influenced by the pH of milk.
Key Words: citrate • fatty acid • lactose • human milk • pH
Submitted on February 19, 1985
Accepted on December 16, 1985
Tg Anh Ho Van Hien,
Rat cam on anh da gop y cho ve van de pH trong sua me. Toi xin ghi nhan va chinh sua cho chinh xac. Chung ta la ban dong mon, cung tot nghiep “Y khoa Dai hoc duong Saigon”, do vay, xin coi nhau la dong nghiep, anh em. Anh dung goi toi la Bac si, nghe co ve trinh trong, khach sao qua. Bach Yen la vo cua Nguyen Kim Hung, cung khoa toi! NKH hien cung dang o My.
Do pH cua Sua Me thay doi theo thoi gian sau sanh (cho bu hoac khong cho bu cung khac nhau). Colostrum co do pH hoi cao (kiem), sau do, giam dan trong 3 thang dau (acid hon), roi lai cao dan len (kiem). Co le do la ly do tai sao vai ba thang dau sau khi sanh, be bu sua me di tieu phan mem, loang, lon nhon, co mau xanh, co mui chua chua…
(The mean pH decreased from 7.45 for colostrum to a nadir of 7.04 during the second week of lactation. Thereafter, the pH of milk remained between 7.0 and 7.1 until 3 months postpartum and then increased gradually to 7.4 by 10 months.)
Chuc anh va gia dinh nhieu suc khoe.
Than men,
DHN.