Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Tập hợp các bài viết của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Ghi chép lang thang
  • Nhận bài mới qua email

Đời sống gia đình

22/03/2010 By support2 17 Bình luận

Đỗ Hồng Ngọc

Ông bạn tôi, một nhà giáo mà cũng là một nhạc sĩ khi mới có đứa cháu nội đầu lòng đã nâng niu lo lắng cho cháu một cách kỳ lạ. Hở tí là rối rít phone tôi hỏi han đủ thứ từ cái ách xì của cháu đến chuyện bón ỉa không ra, cái gì cũng làm cho ông lo lắng khác thường. Thấy tôi chưa biết làm ông nội, nhìn ông hơi cảnh giác, ông cười giả lả: “Anh không biết đó thôi. Cái cảm xúc với cháu nội khác hẳn với cảm xúc khi có đứa con đầu lòng!” Rồi ông giải thích thêm khi có con, ta có sự an ủi là sẽ nuôi nấng con nên người, sẽ sống lâu dài bên con, còn khi có cháu, ta như có chút ngậm ngùi… Cái tình do vậy mà đằm thắm hơn, da diết hơn. Anh là nghệ sĩ nhạy cảm và tôi tin anh. Nhưng một người quen khác của tôi, Anh Ba hớt tóc, có đứa cháu ngoại đầu tiên và cũng bấn xúc xích như thế. Anh không có cái điềm đạm của người cha, cái thờ ơ ỷ lại của người mẹ, anh cũng không hề suy nghĩ phân tích cảm xúc như anh bạn nhạc sĩ kia nhưng cứ trông cái vẻ lăng xăng lo lắng cho cháu ngoại, bế cháu đến tôi khám bệnh, hỏi han đủ thứ ngay từ khi bé mới chào đời đủ thấy có cái gì đó rất lạ trong dòng sống. Có những bà ngoại lo cho cả chục đứa con, rồi khi con có gia đình, lại tiếp tục lo cho cháu, giành cháu mà nuôi mà nựng mà hú hí, làm cho cặp vợ chồng trẻ ỷ lại vào mẹ, giao cháu cho bà. Bà bận rộn tối tăm mặt mũi nhưng khoái lắm. Vừa kêu là số khổ nhưng lại thấy hạnh phúc.

Ta đã biết  ở tuổi “chớm già”, người phụ nữ thường có một cảm xúc bâng khuâng buồn khi con cái đã lớn, đã không cần tới sự chăm sóc của mẹ, cái cảm xúc “tổ trống” khi đàn chim con đã bay xa, đã đi tìm một cái tổ mới, nhiều người sống những tháng ngày hiu quạnh, cảm thấy như mình thừa thãi, vô vị. Người chồng “hườm hườm” kia cũng có vẻ xa dần vợ, hoặc lao vào công danh, sự nghiệp, hoặc bù khú bạn bè, một phần cũng là để tránh né những lúc gần gũi, mặc cho các nhà tình dục học kêu gào “ráng lên”, “không có gì thay đổi”! Một chuyên gia về tình dục học nổi tiếng có lần trong buổi nói chuyện được hỏi có phải là chuyên gia thì “số dách” không, ông cười nói có những nhà văn tả rất hay về một trận đánh sáp lá cà không nhất thiết có tham gia vào trận đánh. Thực tế nghiên cứu cho thấy từ 60 – 70 tuổi “năng suất” giỏi lắm chỉ còn một nửa, trên 70 thì giảm thêm một nửa nữa! Rồi người chồng về hưu. Một biến cố! Dù có chuẩn bị kỹ đi nữa cũng là một cú sốc, nặng nhẹ tùy người. Có người là sự hụt hẫng do thu nhập thấp, sức khỏe kém, tiếng nói hết trọng lượng, bạn bè xa dần… sinh ra chua chát, đắng cay; có người là sự năng nổ vùng lên, bỏ nhà ra đi, tiếu ngạo giang hồ, sống “bạt mạng” theo sở thích như vừa thoát nợ, vừa đứt dây neo. Người vợ nhìn chồng cũng dễ ngán ngẩm. Trước, oai phong lẫm liệt, nay ngựa hồng mỏi vó… Trước, ngày về nhà đôi bữa, tràn ngập niềm vui. Nay thui thủi trong nhà suốt ngày. Sáng trưa chiều tối đều gặp mặt. Gần nhiều càng thấy rõ những khuyết điểm của nhau. Có khi còn bị nhìn như “kẻ ăn hại”. Nếu không có nghề nghiệp gì ổn định để kiếm sống, thì đàn ông về hưu dễ thấy hoang mang, hụt hẫng, không biết làm gì với vô số thời gian nhàn rỗi, dễ bị trầm uất, bất an. Nếu bị chỉ trích, chê bai, bắt lỗi thì càng khổ sở. Có một chuyện vui trong một tờ báo Mỹ: Một bà vợ có chồng về hưu nói với bà hàng xóm: Từ ngày ổng về hưu, ngày nào cũng ăn mặc tươm tất như khi còn đi làm, ngồi trước điện thoại chờ công ty có ai gọi cầu cứu nhờ giải quyết vấn đề bế tắc nào không, nhưng chả thấy ai hỏi han gì cả!

Thế nhưng có những gia đình vợ chồng già lại rất hạnh phúc bên nhau. Nếu họ có những mối quan tâm chung, có những cách giải trí giống nhau thì về hưu là cơ hội họ sống với nhau nhiều hơn, một khi mà họ được giải phóng cả về công việc xã hội cũng như con cái đã khôn lớn, đã xa gia đình. Còn gì vui sướng hơn khi vợ chồng già cùng nghe một bài hát cũ, bên tách cà phê, ngắm những người qua lại, họ có thể sống lại cả một dĩ vãng, chia sẻ với nhau những cảm xúc gợi lên từ bài hát mà bạn trẻ ngày nay không còn ai biết nữa! “Chỉ còn anh và em. Cùng tình yêu ở lại” (Xuân Quỳnh). Đa số những cặp vợ chồng hạnh phúc ở tuổi chớm già, cũng sẽ hạnh phúc ở tuổi già vì họ có nhiều thì giờ dành cho nhau hơn, đặc biệt trong giới trí thức, nghệ sĩ, họ dễ có những niềm vui chung, chia ngọt sẻ bùi với nhau! Các mối quan tâm chung ngày càng nảy nở và gắn bó họ hơn. Khi con cái lớn lên xa nhà, thì hạt nhân gia đình chỉ còn lại hai vợ chồng già họ sẽ càng thêm gắn bó. Cái tình không hừng hực lửa nhưng ấm áp lâu bền. Con cái mà thành đạt, hôn nhân mà hạnh phúc thì vợ chồng già càng vui.
André Maurois nói: “Tại sao chỉ vì tuổi tác mà ngăn cản tình cảm chân chính của con người? Người già yêu nhau là lố bịch sao? Chỉ lố bịch khi họ quên mất rằng họ là những người già? Đẹp lắm chứ, một đôi vợ chồng già yêu nhau chân tình. Mỗi người thấy lại như xưa những điều đẹp đẽ mà họ đã say mê ở nhau lúc trẻ. Hơn thế nữa, sau những cơn bão tố, tình già lại trở nên đằm thắm, trang nghiêm, mang một hương vị mộc mạc, chân chất. Bất đồng biến mất, dục vọng bồng bột không còn, lòng ghen tuông cũng hết. Cuộc đời lứa đôi như những dòng sông, đầu nguồn nhiều ghềnh thác, càng ra gần biển cả càng trở nên hiền hòa, trong trẻo… Tình yêu của người già có sự trong sáng của tình bạn, lại có sự chăm sóc nhau nồng ấm…”.

Ngày nay có vẻ như con cái ít quan tâm, ít gần gũi với cha mẹ như xưa. Có thể là do nếp sống công nghiệp, ai cũng bận rộn, đầu tắt mặt tối. Phải chính xác về giờ giấc, phải luôn luôn di chuyển và ráng bám chỗ làm để trả nợ. Do vậy mà không còn những bữa cơm gia đình thân mật, ấm cúng. Cha mẹ già nếu vẫn giữ quan niệm cũ, nếp sống cũ sẽ dễ tủi thân, sẽ khổ sở vì những đổi thay. Con cái trưởng thành có những mối lo riêng, thì giờ dành cho cha mẹ già càng hiếm. Nếu biết điều chỉnh, cha mẹ già có thể thành bạn của con, hiểu biết nhu cầu của nhau và giúp đỡ nhau. Phụ nữ gần gũi gắn bó với con nhiều hơn nên điều chỉnh cũng khó khăn hơn và dễ có nhiều va chạm hơn so với đàn ông. Cha mẹ già sống lệ thuộc con cái mà vẫn muốn giữ uy quyền lại càng khó, trừ khi con rất có hiếu. Cần có lòng rộng lượng. Những cặp vợ chồng già hạnh phúc thường ít lệ thuộc con cái hơn, có thể tìm tình bạn, tình yêu và thú vui giải trí cùng nhau. Sự lệ thuộc tài chánh có lẽ là nỗi cay đắng lớn nhất ở tuổi già, cố tránh được bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Người già trái lại quan hệ tốt với cháu, vui đùa cùng cháu, một già một trẻ có nhiều thì giờ gần gũi nhau, giúp bố mẹ dạy dỗ cháu, kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và vui khi thấy hình ảnh mình sống động qua đứa cháu. Thế hệ trẻ có học thức, được giáo dục tốt cũng dễ cảm thông với ông bà, có thể trở thành bạn bè của nhau. Hiện nay gia đình nhiều thế hệ không còn nhiều. Ở Au Mỹ, nghiên cứu cho thấy chỉ có 4% người già thích sống chung trong gia đình nhiều thế hệ, trong khi ở Nhật và Hàn Quốc là 50%. Ở ta, tỉ lệ này có lẽ còn cao hơn, nhất là vùng nông thôn. Người già sống chung với con cháu có được tình âu yếm, được chăm sóc tránh tai nạn, được ăn thức ăn bổ dưỡng, lành mạnh… Các nghiên cứu gần đây đều đi đến kết luận là truyền thống văn hóa tôn trọng lối sống nhiều thế hệ trong gia đình, giữ được mối quan hệ hòa hợp là một tổ chức xã hội nồng cốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người già.

Ngày nay khuynh hướng sống chung nhiều thế hệ đã bắt đầu thịnh hành lại ở Âu Mỹ, dĩ nhiên phải tổ chức như thế nào để mỗi thành viên có được sự độc lập, tự do cá nhân nhưng vẫn hỗ trợ, giúp đỡ nhau dễ dàng.

Điều chỉnh khó khăn nhất như đã nói có lẽ là về tính dục ở người già. Sống sao “cho xứng” với tuổi già trước mắt mọi người. Ai cũng nghĩ rằng già thì đương nhiên phải xìu, phải hết ham, phải… yếu sinh lý. Già mà “sung” thì gọi là Yamaha (già mà ham), nhất là trước mắt con cháu, khó coi. Các nghiên cứu về tính dục người già cho thấy ở đây, yếu tố tâm lý đóng vai trò chính chứ không chỉ là sinh lý. Cuộc sống vợ chồng già đâu chỉ là tính dục. Có cái gì đó còn mang lại “khoái cảm” cao hơn tình dục như sự hòa hợp của hai tâm hồn mà người ta vẫn tiếp tục khám phá ra thêm những điều bí ẩn mỗi lúc sẽ làm ngạc nhiên hơn. Người ta có thể cùng nhìn cùng nghe cùng hiểu và có cảm xúc như nhau với bao kỷ niệm càng ướp càng nồng. Có khi người ta nghe trong tiếng mưa rơi như tiếng mưa rơi của 30 – 40 năm về trước, có khi cùng nghe một khúc hát gợi lại những kỷ niệm ấu thời, những dấu ấn không thể nào phai trong ký ức, càng lâu càng thăng hoa, càng huyền nhiệm… Cho nên một cặp vợ chồng già có thể không cần nói gì nhiều cũng hiểu nhau. Và còn một điều thú vị, như André Maurois nói, tình già yên tâm hơn, không sợ người yêu mình bị cuỗm mất, nghĩa là tình nồng nhưng nhẹ nhàng, êm mướt, không chua như giấm, người ta bớt ghen rồi, người ta có thể tin chắc là của nhau rồi. Một hôm tình cờ xem một bức ảnh cũ, một dòng thư xưa, cả một dĩ vãng đổ ập về không làm cho người ta ngất ngây ư?

Lâm Ngữ Đường trong Sống đẹp (ban dich Nguyen Hien Le) kể lại chuyện một họa sư anh tiếng thời Nguyên là Triệu Mạnh Phủ, về già, muốn cưới một người thiếp. Bà vợ già của ông đã viết mấy câu thơ :

… Lấy một nắm đất sét,
Nặn thành hình anh,
Đắp thành hình em.
Rồi đập phá cả hai, nhào chung lại.
Lại nắn thành hình anh
Lại đắp thành hình em.
Trong chất đất của em có anh
Trong chất đất của anh có em…

Đọc xong bài thơ, ông thôi không cưới thiếp nữa. Rồi Lâm Ngữ Đường ví von: “Trong hôn nhân, đàn bà là nước, đàn ông là đất sét, nước thấm vào đất sét mà đất sét thành hình, đất sét giữ nước, mà nước lưu động, sinh hoạt được trong đất sét…”

Bertrand Russel, năm 90 tuổi mới gặp nàng Edith. Ông là một nhà toán học, một triết gia, một người đấu tranh cho hòa bình, vậy mà “nước” của bà làm sao mà “đất sét” của ông thành nhão nhẹt, đến nỗi ông đã làm một bài thơ tình – có lẽ là bài thơ tình hay nhất của ông lão 90 trên thế giới: bài Gởi Edith mà tôi đã dịch như sau:

Gởi Edith

Đã bao tháng năm dài
Anh luôn luôn tìm kiếm
Nào đâu nỗi bình an
Nào đâu niềm thanh thản
Chỉ có sướng khoái thôi
Và đớn đau vô hạn
Chỉ có quạnh hiu thôi
Và những cơn điên loạn
Giờ đây tuổi đã già
Cuộc đời như sắp cạn
Anh mới tìm thấy em
Anh mới tìm được em
Và hạnh phúc vô biên
Và bình an thanh thản
Và tình yêu cuộc sống
Mới vỡ òa trong anh
Anh biết mình sẽ thôi
Sẽ không còn tìm kiếm
Giấc ngủ sẽ tràn đầy
Em.
Bình an.
Thanh thản.

Bertrand Russel

(bản dịch Đỗ Hồng Ngọc)

BS Nguyễn Khắc Viện: có lần nói với tôi: tiếng Việt mình rất kỳ diệu, Tây chỉ có từ  Sex và Amour còn mình thì có Tình duyên, Tình dục, Tình yêu, Tình nghĩa! Tình duyên và tình nghĩa thì Tây chịu, không có khái niệm, không dịch được!

………………………………………………………………………….

To Edith của Bertrand Russell (1872-1970)

To Edith

Through the long years

I sought peace

I found ecstasy, I found anguish,

I found madness,

I found loneliness,

I found the solitary pain

that gnaws the heart,

But peace I did not find.

Now, old and near my end,

I have known you,

And, knowing you,

I have found both ecstasy and peace

I know rest

After so many lonely years.

I know what life and love may be.

Now, if I sleep

I shall sleep fulfilled.

Bertrand Russell

(Già ơi…Chào bạn!)

Thuộc chủ đề:Già ơi....chào bạn, Tuổi-hườm hườm Tag với:BS Do Hong Ngoc, BS Đỗ Hồng Ngọc, Doi song gia dinh, Đời sống gia đình

Bình luận

  1. THUY TRUC viết

    22/03/2010 lúc 9:13 chiều

    Thua bac si, con thay xon xang khi doc bai nay qua. Con moi qua tu tuan chut dinh, nhung cam thay ban khoan khong biet se ra sao ngay sau. Cuoc doi con chi biet co may dua con , to am ma thanh to trong chac la lanh lam. Con va nha con la hai thai cuc ( vay ma hong biet sao hoi do lai si nhau). Lieu den luc do co vi o nha ngo nhau hoai ma anh duong anh toi duong toi hong . Nhung nho bai viet nay cua bac si ma con se dieu chinh con mot chut de “Cuộc đời lứa đôi như những dòng sông, đầu nguồn nhiều ghềnh thác, càng ra gần biển cả càng trở nên hiền hòa, trong trẻo… Tình yêu của người già có sự trong sáng của tình bạn, lại có sự chăm sóc nhau nồng ấm…”. Con cam on bac si nha. Bac si thong cam , con mic dac cong nghe thong tin nen go tum lum ta la. Chac la kho doc lam

  2. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    23/03/2010 lúc 8:30 sáng

    Cảm ơn Đình Thuấn. Riêng tôi thấy không khác tí nào cả. Cùng một nội dung vậy. Nếu đoc kỹ hơn, sẽ thấy một câu khác: “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm cũng chính là Ưng sanh kỳ tâm nhi vô sở trụ”. Nghĩa là… hãy cứ sanh tâm đi chứ! Nhưng là “tâm thiện”, tâm không còn tham sân si”. Nếu không thì thành gỗ đá sao?

  3. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    23/03/2010 lúc 8:42 sáng

    “Nhưng nhờ bài viết này của bác sĩ mà con sẽ điều chỉnh con một chút”… Cảm ơn Thủy Trúc. Riêng tôi thì cứ phải tự “điều chỉnh” mình hoài đó chứ! Thì cũng như dòng sông vậy mà. bên lở bên bồi… hằng năm đó thôi!

  4. Ái Việt viết

    23/03/2010 lúc 9:09 sáng

    Giá mà tất cả đàn ông … VN đều đọc được bài thơ Gởi Edith này. Ngày nay, người ta phần lớn sống thực dụng và bản năng (vì thế nên họ ích kỷ lắm) – mà đặc phần lớn lại là đàn ông (cho em xin lỗi vì anh cũng là đàn ông và một số ít những người đàn ông tốt khác).
    Những người phụ nữ luôn mong muốn được sống trong môi trường “trong sạch” như thế này thôi – Có tình, có nghĩa, có trước, có sau … mà sao khó quá. Khó thật anh ạ.

  5. Ái Việt viết

    23/03/2010 lúc 4:57 chiều

    Giờ nghĩ lại, AV thấy chỉ cần 1/4 đàn ông VN đọc được bài thơ Gởi Edith thì thiên hạ cũng thái bình lắm rồi, và các HT cũng không cần phải lập chuyên án, phá án làm gì cho phí thồi gian. Bảo vệ và thực thi Chữ tình trọn vẹn sao lắm gian nan!
    Mà trên đời này làm gì có được sự trọn vẹn phải không anh!

  6. Loan viết

    23/03/2010 lúc 5:25 chiều

    Lần trước, thầy khuyên em nên tìm đọc “thư gửi người bận rộn”. Em đã đi tìm nhưng chỉ tìm được “già ơi… chào bạn”. Buồn tình, em đành ôm “già ơi…chào bạn” về để nhâm nhi trước vậy. Cũng nhờ vậy mà em đã đọc được bài này rồi. Thầy phân tích sao mà hay quá, đúng quá. Đọc để dành về già và hiểu hơn 2 song thân nữa chứ. Mong thầy tải những bài tương tự lên đây để mọi người có cơ hội đọc nhiều hơn.

  7. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    23/03/2010 lúc 6:54 chiều

    Cam on em. “Thu goi nguoi ban ron” het da lau, khong biet sao chua tai ban?

  8. lê huỳnh diệu nhân viết

    24/03/2010 lúc 12:19 chiều

    Con xin chào Bác sĩ. Hôm nay con tình cờ dược biết trang web của BS nhụng con không biết làm sao để gởi mail ( chắc tại con dở vi tính quá nên tìm hoái không ra địa chỉ mail). trứơc hết xin BS kiên nhẫn đọc hết giùm con lá thư này và con rất mong BS cho con lâu lâu đựoc làm phiền BS. Hồi xưa con biết tới tên BS qua báo Mực tím từ số đầu tiên, nay con đã 38 tuổi, đã là mẹ của 02 con, con trai 17 tuổi, con gái 13 tuổi. 02 con của con rất ngoan dưới mắt mọi người cũng là có công của BS qua những quyển sách của BS. năm rồi gđ con trải qua biến cố khủng khiềp( chồng con 47 tuổi đã tự tử chết ( do treo cổ- giấy chứng tử ghi như thế BS ơi). cho tới nay con cũng không thể biết chính xác là vì lý do gi, mặc cho những dư luận bên ngoài rất nhiều, nhưng con khẳng định tất cả đều không đúng. Nhưng tạ ơn trời, 03 mẹ con lúc này vẫn ổn trong lúc cũng hết sức khó khăn, nhưng các cháu vẫn ngoan, học hành vẫn không sa sút. Nhưng hôm nay con muốn xin phép BS cho con làm sao để hỏi một vai vấn đề nảy sinh trong suy nghĩ của các cháu và của con nữa. Quá nhiều vấn đề để hỏi BS ơi.

  9. lê huỳnh diệu nhân viết

    24/03/2010 lúc 1:21 chiều

    con quên. Phải chi chồng con chịu đọc những cuốn sách của Bs thì đã không như thế. Hôm nay con rất mừng vì đã gặp được trang web của BS. con sẽ chờ hai trẻ đi học về rồi nói cho tụi nó mừng. Con bé gái nhà con rất thích đọc văn của BS, cuốn sách tuổi mới lớn lúc nào cũng để dưới gối. Còn thằng anh thì dù không còn hay đọc nữa nhưng cứ dặn em, đừng để bị rách, đọc sao cứ bị quăn góc …

  10. NT viết

    14/09/2010 lúc 10:45 sáng

    Đọc và thấy rất bổ ích, rất thú vị. Cảm ơn BS Đỗ Hồng Ngọc nhiều! Một duyên cớ thật tình cờ xui khiến NT lạc vào trang web của BS, chưa đọc được gì nhiều, chỉ mấy bài viết mà đã thấy thích quá. Có thời gian, chắc còn làm người lạ để khám phá thêm ngôi nhà này…

  11. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    14/09/2010 lúc 11:34 sáng

    Cảm ơn bạn. Nhưng “chắc còn làm người lạ để khám phá” là sao không hiểu!?

  12. NT viết

    14/09/2010 lúc 2:47 chiều

    Không có gì bí ẩn đâu, BS ơi! 🙂 Đơn giản chỉ là vì NT (một cái nick viết tắt), hoàn toàn xa lạ với BS ĐHN, và cả với website này. Sáng nay là lần đầu tiên NT biết tới web này, biết tới BS – như vậy có đáng bị xem là “người lạ” không ạ?
    Còn “khám phá” thì… vì thấy ở đây không chỉ có rất nhiều điều hay để đọc và tìm hiểu, mà NT còn thấy lấp lánh một tâm hồn đẹp… 🙂

  13. NT viết

    29/09/2010 lúc 4:54 chiều

    NT xin được post vào đây bài thơ NT mới viết trong những ngày cuối tháng 9 này, như góp một chút đồng cảm cùng BS. Mong là sẽ không bị bỏ qua… 🙂

    Xin đừng là điều đã qua

    Thế hệ mình lớn lên bằng cơm mem
    Khác với cháu con
    Chúng lớn lên bằng sữa ngoại
    Nếu thấy chẳng giống mình cũng xin đừng ái ngại
    Bởi ngày xưa, mình có chịu nghe ai! 😛

    Những trò chơi mình một thuở mê say
    Giờ lạ lẫm với tuổi thơ thành phố
    Cái thời mình hippy đã là cái gì quá lố
    Thì bây giờ hiện sinh chủ nghĩa có là chi! 🙂

    Mình ngày xưa tập nghĩ trước khi bước chân đi
    Tuổi trẻ bây giờ… cứ làm rồi hẵng nghĩ
    Sai lầm ư? Cũng có khi có thể
    Rồi sẽ thêm khôn, thêm vốn liếng làm người!

    Chúng nghe nỗi lo của cha mẹ mà cả cười
    Nghe chuyện “ngày xưa” lại thấy không hiểu nỗi!
    Có những điều với mình là tội lỗi
    Lại trở thành vặt vãnh của cuộc đời!

    Hay-dở nhiều khi còn chẳng thể rạch ròi
    Bởi lằn ranh quá mong manh, nhỏ bé
    Sự khác nhau giữa từng thế hệ
    Là muôn đời, phải không?

    Chỉ mong sao ngày đừng lắm bão giông
    Đêm không là mầm hiểm hoạ
    Tiền tài danh vọng không chói loá
    Mờ đi giá trị nhân văn
    Những đứa con không quên tổ ấm gia đình
    Tìm về mỗi khi có thể
    Cho những phút giây êm nhẹ
    Không là điều đã qua…

    NT, 27/9/2010

  14. VTKC viết

    11/06/2011 lúc 12:31 chiều

    Cháu đọc bài viết đầu tiên của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc năm đầu trung học “Bỗng nhiên mà ta lớn”,giọng văn gần gũi ,hồn nhiên của Bác đã làm cháu nhớ mãi đến tận giờ….Nay gần 50 đọc được bài viết này thấy như được gặp tri âm,tri kỷ ….Bác vẫn thế :”viết thế nào mà người đọc cứ như tìm thấy chính mình trong đó…”
    Cháu cảm ơn Bác rất nhiều,kính chúc Bác luôn khỏe mạnh …

  15. Bac Si Do Hong Ngoc viết

    11/06/2011 lúc 8:18 chiều

    Cảm ơn VTKC. Không biết cháu nhưng bác cũng thấy như mình được gặp một người quen từ lâu lắm…

  16. phan viết

    29/06/2011 lúc 3:53 chiều

    những bài BS viết rất hay, ý nghĩa, sâu sắc lắm
    Cảm ơn đời này vẫn có những người như BS

  17. Trần Tuyết Nga viết

    11/07/2011 lúc 11:53 sáng

    Chào BS,
    Càng đọc càng thấm ạ. Xin phép BS cho xin bài này về đăng ở bên 360plus ạ. Cám ơn BS nhiều.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Thư đi Tin lại

  • Lịch “Trò chuyện, giao lưu…”
  • Lại đính chính: “SAIGON BÂY GIỜ”
  • ĐÍNH CHÍNH: BSNGOC không phải là BS ĐỖ HỒNG NGỌC
  • Đính chính: BS NGỌC không phải là Bs Đỗ Hồng Ngọc
  • bsngoc đã lên tiếng đính chính
  • Thư cảm ơn và Đính chính về FACEBOOK Bác sĩ NGỌC
  • ĐÍNH CHÍNH: Bài viết "TÀN NHẪN" không phải của Bs Đỗ Hồng Ngọc

PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

Bản dịch tiếng Đức “Một Ngày Kia… Đến Bờ”

CON ĐƯỜNG AN LẠC Bài 6: Học cách Phật dạy con

Minh Lê: Đọc và Cảm “Một ngày kia… đến bờ”

Thăm Sư Giới Đức Triều Tâm Ảnh

Nguyên Cẩn: Đọc “Một ngày kia… đến bờ “của Đỗ Hồng Ngọc

“MỘT NGÀY KIA… ĐẾN BỜ” Tuỳ bút Đỗ Hồng Ngọc

Từ góc nhìn “Phê bình sinh thái” về bài thơ “Rùng mình” của Đỗ Hồng Ngọc

MỘT NGÀY KIA…ĐẾN BỜ V2

MỘT NGÀY KIA…ĐẾN BỜ

Bản dịch Anh ngữ của Nguyên Giác: “NƯƠNG TỰA CHÍNH MÌNH” (ĐHN)

Xem thêm >>

Chuyên mục

  • Một chút tôi
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy

Bài viết mới nhất!

  • Thư gởi bạn xa xôi
  • Đọc CÕI NHỚ, thơ Chiêu Đề (Thích Đồng Bổn).
  • Thư gởi bạn xa xôi: Lại Về Nha Trang (3.2025)
  • CON ĐƯỜNG AN LẠC (Phương Nam Book ấn hành)
  • LỜI BẠT: Thơ duyên lê chiều giang nguyễn thị khánh minh

Bài viết theo tháng

Ý kiến bạn đọc!

  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Thư gởi bạn xa xôi
  • TTM Gốc Mai trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Ngân Hà trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Bac Si Do Hong Ngoc trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • Đồng Xuân trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • hai trầu trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • DHN trong
  • Minh Lê trong Minh Lê (NT) và Đỗ Hồng Ngọc: Một Chút Tôi  & “Chuyện Hồi Đó”
  • DAO QUANG NGUYEN trong Cảm nhận về “Từ Huyền Thoại Tới Tâm Kinh” của Nguyên Giác

Cùng một tác giả

  • 0
  • 1
  • 1
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Thống kê

Nhà tài trợ

biệt thự vũng tàu
biệt thự vũng tàu cho thuê | biệt thự vũng tàu cho thuê theo ngày giá rẻ | cho thuê biệt thự vũng tàu có hồ bơi
© 2009 - 2016 Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Phát triển & Hỗ trợ kỹ thuật bởi SGC.
Trích dịch nội dung để dùng trong nghiên cứu, học tập hay dùng cho cá nhân đều được tự do nhưng cần phải chú thích rõ nguồn tài liệu và đối với các trích dịch với mục đích khác, cần phải liên lạc với tác giả.
  • Một chút tôi
    ?
    • Một chút tiểu sử
    • Ghi chép lang thang
    • Các bài trả lời phỏng vấn
    • Vài đoạn hồi ký
  • Thư đi tin lại
  • “.com”… 2 năm nhìn lại!
  • Góc nhìn – nhận định
  • Ở nơi xa thầy thuốc
    ?
    • Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
    • Săn sóc con em ở nơi xa thầy thuốc
    • Nuôi con
    • Thầy thuốc và bệnh nhân
    • Hỏi đáp
  • Tuổi mới lớn
    ?
    • Viết cho tuổi mới lớn
    • Bỗng nhiên mà họ lớn
    • Bác sĩ và những câu hỏi thường gặp của tuổi mới lớn
    • Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
    • Hỏi-đáp
  • Tuổi-hườm hườm
    ?
    • Gío heo may đã về ….
    • Già ơi….chào bạn
    • Chẳng cũng khoái ru?
    • Những người trẻ lạ lùng
    • Thư gởi người bận rộn
  • Lõm bõm học Phật
    ?
    • Nghĩ từ trái tim
    • Gươm báu trao tay
    • Thiền và Sức khỏe
    • Gì đẹp bằng sen?
  • Thư cho bé sơ sinh và các bài thơ khác
  • Đọc sách
  • Nghiên cứu khoa học, giảng dạy
  • Nhận bài mới qua email