Đôi dòng cảm nhận về
“Nhớ về những ngày tháng cũ”
của Hai Trầu Lương Thư Trung
Đỗ Hồng Ngọc
(Saigon, 18.5.2023)
Tôi vừa nhận được cuốn Nhớ về những ngày tháng cũ của anh Hai Trầu Lương Thư Trung gởi tặng. Lướt qua, giựt mình. Dày gần sáu trăm trang sách, biết bao nhiêu chuyện đời, chuyện nhà, chuyện riêng, chuyện chung… với rất nhiều hình ảnh, đặc biệt những hình ảnh về nông thôn miền Tây Nam bộ xứ mình, gần như là một tự điển… bách khoa miệt vườn!
Nhưng với tôi, mấy dòng này của An Thu viết về cuốn sách của anh Hai Trầu là đã quá đủ:
“ … thật là ngộp thở và sảng sốt… tui đã gặp cái gì đây? Một ông thần, thổ địa… đã đưa tôi về lại quê nhà xưa yêu dấu!… Có thể nhìn lại cả một trời quê nghèo mộc mạc của tui… thiệt là muốn khóc…!”.
Nếu có thể nói gì thêm, thì, những trang ghi chép về “Vài kinh nghiệm sống ở nhà quê” (tr 514)… rất là bất ngờ và thú vị! Không biết những kinh nghiệm này bây giờ AI đã biết chưa?
*Con sùng đít đen thì mưa, đít trắng thì nắng.
*Chim khách kêu trước sân có khách gần uống trà; chim khách kêu phía sau nhà có khách xa ghé thăm và ở lại dùng cơm.
*Chỗ nào chim bồ cắt bay vòng vòng trên trời, bên dưới có chuột.
*Cá nhỏ thì ụp móng, cá lớn thì lên ngớp. Cạn đìa mới biết lóc trê, còn ụp móng biết đâu rô sặt.
*………
Và ngạc nhiên cảm động không kém với tôi là những câu thơ mộc mạc chân tình của Lương Thư Trung về kiếp người, về tuổi già, những câu thơ làm tôi nhớ Đào Tiềm: Đi về sao chẳng về đi/ Ruộng hoang vườn rậm còn chi không về?
Nhớ ngày ấy chồng cày vợ cấy
Dưới lung sâu nôm cá mò cua
Đường đời bao bận gió mưa
Nhớ sao là nhớ giàn dưa mới trồng…
…Bước qua vườn mít mít chào
Hương cau lan tỏa lối vào, hương cau
Chút thơm còn đọng hôm nao
Hai hàng cau lão đứng hoài lối đi
… Đá vốn có từ trong lòng đất
Đất phục sinh, đá cứng theo đời
Mới hay tạo hóa vẽ bày
Có trong trời đất mới hay mình già
… Trong trời đất vạn loài vốn quí.
Người hay quên uổng phí vô cùng.
Bông nào nở được hai lần?
Sông nào được tắm hai lần bến sông?
Tôi ngờ rằng khi anh Hai Trầu Lương Thư Trung viết xong cuốn Nhớ về những ngày tháng cũ thì anh đã tắm bến sông… không chỉ hai lần?
(ĐHN)
Kính chào Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc,
Dà, lời nói đầu tiên tôi xin chân thành đa tạ Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc đã có bài viết ngắn gọn mà chan chứa biết bao tình cảm về những trang sách mới Nhớ Về Những Ngày Tháng Cũ của HT. Thật là quý hóa và cảm động biết bao! Ở tuổi già khú đế này rồi, nay tôi không mơ ước gì hơn là được san xẻ một chút tình quê còn sót lại sau sáu bảy chục năm dòng đời trôi với biết bao dời đổi của trời đất và nếp sống của con người… Và quá là vui, và quá là mừng khi mình ở tuổi già khú đế này mà có được Bác sĩ thương tình viết cho “Đôi Dòng Cảm Nhận…” vô cùng quý báu như vậy! Còn gì vui và hạnh phúc cho bằng Bác sĩ ơi!
Dà, thưa bác sĩ,
Thế hệ của tụi tôi, những người được sanh ra và lớn lên những năm 1940-1942 ở nhà quê miệt Mặc Cần Dưng, Cấn Đăng, Hang Tra, Vĩnh Hanh, Chắc Cà Đao, Kinh Xáng Bốn Tổng, Mỹ Hội Đông, Mỹ Hòa Hưng, Chợ Mới … thuộc Long Xuyên; miệt Tân Bình, Định Yên, Hội An Đông, Mỹ An Hưng, Đất Sét Nhỏ, Lai Vung, Long Hưng, Vĩnh Thạnh, Tùng Sơn, Xẻo Môn…thuộc vùng Lấp Vò của Sa Đéc và nhiều vùng khác của xứ sở quê mùa của tụi tui có quê dưới này giờ ngồi nhớ lại những người biết rất rành về việc đồng áng, về ruộng lúa, về mùa màng, về cá tôm, về câu lưới… giờ hổng còn được mấy người! Nếu các anh chị ấy giờ có còn chăng thì chắc tuổi đời cũng ngoài chín mươi, chín mươi mấy hết rồi nên đa phần là trí nhớ bị lẫn lộn hết rồi; không còn nhớ được gì kể cả nhớ tên con cháu trong nhà!
Còn thế hệ trẻ sau này, những đứa cháu sanh những năm 1960-1970 thì thế hệ cô chú hổng còn thì các cháu cũng xa dần cái gốc lúa mùa của những ngày xa xưa cũ cách nay bảy tám cục năm hết rồi! Ngày nay các cháu là thế hệ của lúa thần nông mà lại là lúa thần nông mới nữa mới chết, mỗi năm các cháu làm lúa tới ba vụ mùa nhưng dường như không có cháu nào biết ví một bồ lúa cho ra một bồ lúa coi cho được thì làm sao các cháu biết được những ngày mùa của thế hệ ông bà mình hồi đời trước cách nay bảy tám chục năm!!!
Trong niềm vui và xúc động được tỏ bày chút lòng với Bác sĩ, tôi không biết nói gì hơn là xin chân thành đạ tạ tấm lòng cảm thông và thương mến của một Bác sĩ, một Thầy Thuốc, một bậc thức giả, một nghệ sĩ (thơ-văn) đã dành cho HT & Cuốn sách Nhớ Về Những Ngày Tháng Cũ nhiều cảm mến vô cùng quý báu này vậy!
Kính thư,
Hai Trầu
Houston và Tân Bình (Lấp Vò), ngày 19 tháng 5 năm 2023
Kính chào Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc,
Tôi vừa nhận được ý kiến của vài bạn về bài viết này, xin ghi lại gởi anh Đỗ Hồng Ngọc cho vui:
– Cảm ơn anh Hai Trầu đã chia sẻ tâm sự của một người đồng điệu, một độc giả nổi tiếng phương xa, với những lời tâm sự chân tình, đằm thắm.
Em thích nhất câu cuối, ý tưởng thật thú vị, phá vỡ mọi “nguyên tắc” được “giang hồ” đồn đoán lâu nay:
“Tôi ngờ rằng khi anh Hai Trầu Lương Thư Trung viết xong cuốn Nhớ về những ngày tháng cũ thì anh đã tắm bến sông… không chỉ hai lần? ”
(Nhật Hoàng)
“Lúc nhỏ tui ở trong 1 con rạch, khóai nhứt là tắm sông rồi thả 1 bè chuối hay trái dừa điếc (có làm dấu) nước ròng thả xuống rạch, chờ chiều nước lớn nhiều lúc đưa bè chuối hay trái dừa trôi trở dìa con rạch. Chiều tắm sông chờ. Khi thấy lại “tác phẩm” của mình thì khoái chí tử. Có phải tui đã tắm trên cùng 1 giòng sông? Nếu không cùng 1 giòng sông thì nước cũng làm mình mát…cả cái lòng!”
(Trần Bang Thạch)
Riêng tôi, tôi cũng rất thích câu kết này vì nó hợp với tâm trạng của mình sau khi có đước “Nhớ về những ngày tháng cũ”…
Xin chân thành cảm ơn Bs Đỗ Hồng Ngọc rất nhiều
Hai Trầu
Houston, ngày 21/5/2023
Cám ơn anh. Vui lắm anh Hai Trầu ơi! Hóa ra ai cũng có chỗ để “Nhớ về…”. Cảm ơn Nhật Hoàng và các anh Trần Bang Thạch, Vũ Thất… Tui cũng nhận được tin nhắn của Khánh Minh, Duyên, Thu Vàng, Kim Quy… có bạn còn nói sau khi đọc mấy dòng “tào lao” của Đỗ Hồng Ngọc, muốn mua ngay cuốn “Nhớ về những ngày tháng cũ” của anh Hai Trầu mà không biết mua ở đâu! Ông bạn Đoàn Hùng (NLU) còn… ganh tị, tưởng mình ổng mới biết Gò Công chớ không ngờ tui cũng mê Tiền Giang, Cần Thơ, Trà Vinh… lắm chớ bộ! Năm 1960 tui đã viết: “Thuyền giữa sông rồi ta mới hay/ Còn mơ nơi ấy tóc thề bay/ Những cô con gái bờ sông Cửu/ Nước ngọt phù sa ướp tháng ngày” (ĐHN).
Mối tương giao, thâm tình giữa tác giả “Nhớ về những ngày tháng cũ” và bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc là một tình yêu với đất với vườn, sông nước miệt quê xưa của Vĩnh Long, Tân Châu, Long Xuyên…
Khánh Phương mong ước được đặt chân tới những miền đất xa xưa huyền bí đó một lần. Cảm ơn các tác giả đã luôn nặng tình với đất ruộng, sông nước quê Nam.
Kính chào chị Khánh Phương,
Tình cờ ghé ngang trang nhà của BS Đỗ Hồng Ngọc thăm lại mái lá “Nhớ Về Những Ngày Tháng Cũ” và gặp được chị ghé thăm và để lại ý vài cảm tưởng rất cảm động.
Người viết sách nào cũng có chung mẫu số là những trang viết của mình có được người đọc đã đọc và ghi cho vài ý kiến không gì vui và hạnh phúc cho bằng huống hồ gì một người nhà quê già khú đế như HT ghi chép vụn vặt về một khoảng đời dài của mình khi ở tuổi hoàng hôn của cuộc đời mà được chị Khánh Phương dù chưa gặp, chưa quen, mà thương tình viết cho mấy hàng cảm tưởng như vừa rồi thí quý hóa biết bao!
Xin chân thành cảm ơn chị rất nhiều.
Kính chúc chị cùng bửu quyến luôn bình an, may mắn và hạnh phúc.
Trân trọng,
HT